GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

รองศาสตราจารย น มนต พระสงฆ 史帕基 大学入試 最高次の係数 微分方程式 ตาราง แบบ แผนการ 헬다이버즈 2 갤러리 無印 エコバッグ 300円 다이소 수영복 htdk 濊佉阿悉底迦 アソビュー お手伝い料金 ぐーぐる 文殊菩薩心咒 被血族咬過的人 會分為三種 青瓷周传雄歌曲主要想表达什么 이지타우러스 人生是 旅程 風景 СМЯНА ТОПЛИНЕН ДАТЧИК 如蓮華在水 法華経 長崎市介護認定審査会 横浜 永代供養 ว ดหน าพระธาต 伽倻山人 淞月 가야산인 송월 諸川 小児科 梅の枝植 る 포도당 사탕 구매 きょうのことば 不動佛不動明王 日本 觀世音菩薩 關西 伽倻山人 淞月 가야산인 송월 บ านนาฝายนาโพธ ชนไก ปฏ ท น ว นพระ 李咸用 秋晚 滅定業真言招陰 成绩不好检讨 キャビネットの上 落下 不可思议之国的魅魔 Реклама Аквилон Ð Ð Ð 悲しみを慰めるために 教师节的对联 กระดาษเคล อบแททท 三上悠亜出産 ブリッジ 治療前歯 可以理奪 考題 照らす หลวงว ร ย งค กรรมฐานสายพองย 계체 헌혈 อทว ภาวะ ค อ 機密事項 英語 高明駿 ความอยากของการเก кримінальна