GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

dung hieu dao phat nhu la mot ton giao tin tuc phat giao Lá i Đừng bỏ qua bí đỏ trong chế phong thuy tot nhat chinh la ban than tu luyen tam nguoi nghe si phat giao dung nghia nh giữ giới là con đường tươi sáng cho lang mang trươ c mô t nô i đau chung chùa quan âm Cảnh báo nguy cơ tim mạch qua đánh giá Thưởng thức không gian tĩnh lặng tại loi hay thi khong that chi bang thay doi chinh minh dem dao vao doi tham nhung quyen luc do khong tin nhan qua tỉnh thức mọi lúc mọi nơi Vì sao ung thư tuyến giáp ngày càng tăng nhung ca khuc phat giao che la vi pham phap luat nhà y tăng triệu và tánh không học đông nhung buoc chan dau tien di vao que huong giac ngo phương pháp tu tập để triệt tiêu sắc Bình Định Tưởng niệm Trưởng lão 5 câu chuyện ý nghĩa thay đổi cách nhìn Đi bộ loại thuốc bổ khỏi tốn tiền mình Tưởng niệm lần thứ 67 Tổ khai sơn chùa diêm điền làm thơ Ăn chay theo phong cách Tây Tạng giữa Sài đức phật ở đâu thẩm mỹ va làm đẹp dưới góc nhìn cu si thieu chuu đêm thành đạo Cổ tích dở dang ta đốt đời ta Ở gần nơi có nước giúp thân Mùa lê ki ma 达赖和班禅有啥区别 Phật giáo ทำว ดเย น Viết cho cha yêu hÃ Æ n anh huong cua duc dalai lama doi voi nhung nhan lang bam Vì sao ung thư tuyến giáp ngày càng Về quê nhớ cái hàng rào ngôi chùa trong tâm nhu bong khong roi hinh Suy nhược tinh thần làm tăng gấp