GN - Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm.

Viết cho cha yêu

GN - Dòng sông này, nơi cha tập cho con biết lội, nơi con thường ngồi nghe nội kể về mẹ, cũng là nơi chứa đựng biết bao ký ức tuổi thơ con…

Dòng sông này, nơi cha và mẹ gặp nhau, nơi từ bàn tay trắng, cha mẹ dựng nên sự nghiệp và… con nước lớn năm nào đã cướp đi người mẹ của con…

papa-out.jpg

Tình cha - Ảnh minh họa

Mẹ mất, con quá nhỏ để nhận ra nỗi đau không có gì bù đắp được, cha thì nuốt nước mắt vào lòng để nuôi con khôn lớn nên người.

Bến sông xưa đã bao lần bồi lở, hàng me nước trước nhà đã bao lần thay lá, cây vẫn xanh tươi đấy thôi. Còn cha thì ở vậy nuôi con. Không có mẹ, nhà mình thiếu trước hụt sau, cha nhận luôn vai trò làm mẹ. Cha bộn bề biết bao công việc, thời gian đã làm tóc cha bạc trắng. Vậy mà có khi nào cha quên được mẹ đâu…

Mùa nước nổi về, con sông mang phù sa đỏ quạch, cha mắc chiếc võng ngoài hàng me nước cặp bến sông. Cứ mỗi chiều cha lại ra đó nằm nhìn về quê ngoại phía bên kia sông. Đã bao lần con ra hàng me nước nhưng có thấy gì lạ bên kia sông đâu, sao nó lại có một cái gì đó mà khiến cha nhìn qua bên đó mãi.

Cây cầu ván dưới bến sông, nơi mẹ hay ra đó giặt đồ nay đã gãy. Con đã xây một cây cầu bê-tông khác nhưng sao cha cứ xuống sửa lại làm chi? Mấy hôm mưa to, cha vẫn đội mưa ngồi sửa. Lên nhà, cha lạnh người rồi trở sốt. Lúc ấy con lo lắm cha ơi! Con đã bật khóc và bối rối khi con không biết phải làm gì, cứ lụp chụp quên trước quên sau…

Hàng thiên lý mẹ trồng trước nhà, ngày nào cha cũng chăm sóc. Được chăm bón kỹ, cây đâm chồi nảy lộc xum xuê. Hàng xóm người qua kẻ lại, xin vài cái bông cha đều không cho. Con bỗng trách thầm: Sao cha kỳ ghê? Nhưng con có biết cha đau cỡ nào, cha xót xa ra sao. Cái đầu óc trẻ con đã khiến con nghĩ sai về người cha thân thương, người đã giữ gìn cho con hình ảnh của mẹ yêu bằng tình yêu thương con vô bờ bến!

Rồi tuổi già sức yếu đã cướp mất cha của con. Cha mất, con khóc sưng cả mắt. Cha về với mẹ nhẹ nhàng như giấc ngủ nhưng trong lòng con thì đau nhói lắm cha ơi!

Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm. Con hay tự sửa lại cây cầu ván dưới bến sông. Con chăm sóc hàng thiên lý của mẹ và cũng không cho ai xin một cái bông nào như cha. Và đến lúc này đây con mới hiểu trong từng giờ từng phút cha luôn nhớ mẹ như con nhớ cha bây giờ… Con vẫn thường ngồi một mình nhìn về quê ngoại bên kia sông và con đã thấy cha mẹ đang mỉm cười với con…

Lê Quang Trạng


Về Menu

Viết cho cha yêu

phÒ 自悟得度先度人 å ç Người thuyen troi tren sa Cỏ chùa nodol 宗教五寶 mẹ thích hoc chuyển Phật giáo 不空羂索心咒梵文 Làng Trung Kiên Chiếc nôi sản sinh nhiều lẽ tin tuc phat giao HoẠmùa xuân và đất mẹ hiểu như thế nào về kiến tánh khởi 临海市餐饮文化研究会 横江仏具のお手入れ方法 vu lan hoi me tu bao gio Để lòng nhẹ nhàng bình an フォトスタジオ 中百舌鳥 nhẫn 心经全文下载 Huế của miền Trung ruột thịt 普悲观音 VÃ Æ Ñ 간화선이란 赞观音文 Trung 20 cach giup ban tan huong mot ngay moi tuyet voi 無分別智 ï¾ï½ 康 惡 지장보살본원경 원문 弘忍 tot cung cua phat phap la an lac Mất ngủ phÃp 建菩提塔的意义与功德 曹洞宗青年联盟 Món chay ngày Tết Mồng giẠ慈恩传 敕命玄奘法師充任上座 Chuông chùa cũng biết khóc Ẩm thực văn hóa