GN - Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm.

Viết cho cha yêu

GN - Dòng sông này, nơi cha tập cho con biết lội, nơi con thường ngồi nghe nội kể về mẹ, cũng là nơi chứa đựng biết bao ký ức tuổi thơ con…

Dòng sông này, nơi cha và mẹ gặp nhau, nơi từ bàn tay trắng, cha mẹ dựng nên sự nghiệp và… con nước lớn năm nào đã cướp đi người mẹ của con…

papa-out.jpg

Tình cha - Ảnh minh họa

Mẹ mất, con quá nhỏ để nhận ra nỗi đau không có gì bù đắp được, cha thì nuốt nước mắt vào lòng để nuôi con khôn lớn nên người.

Bến sông xưa đã bao lần bồi lở, hàng me nước trước nhà đã bao lần thay lá, cây vẫn xanh tươi đấy thôi. Còn cha thì ở vậy nuôi con. Không có mẹ, nhà mình thiếu trước hụt sau, cha nhận luôn vai trò làm mẹ. Cha bộn bề biết bao công việc, thời gian đã làm tóc cha bạc trắng. Vậy mà có khi nào cha quên được mẹ đâu…

Mùa nước nổi về, con sông mang phù sa đỏ quạch, cha mắc chiếc võng ngoài hàng me nước cặp bến sông. Cứ mỗi chiều cha lại ra đó nằm nhìn về quê ngoại phía bên kia sông. Đã bao lần con ra hàng me nước nhưng có thấy gì lạ bên kia sông đâu, sao nó lại có một cái gì đó mà khiến cha nhìn qua bên đó mãi.

Cây cầu ván dưới bến sông, nơi mẹ hay ra đó giặt đồ nay đã gãy. Con đã xây một cây cầu bê-tông khác nhưng sao cha cứ xuống sửa lại làm chi? Mấy hôm mưa to, cha vẫn đội mưa ngồi sửa. Lên nhà, cha lạnh người rồi trở sốt. Lúc ấy con lo lắm cha ơi! Con đã bật khóc và bối rối khi con không biết phải làm gì, cứ lụp chụp quên trước quên sau…

Hàng thiên lý mẹ trồng trước nhà, ngày nào cha cũng chăm sóc. Được chăm bón kỹ, cây đâm chồi nảy lộc xum xuê. Hàng xóm người qua kẻ lại, xin vài cái bông cha đều không cho. Con bỗng trách thầm: Sao cha kỳ ghê? Nhưng con có biết cha đau cỡ nào, cha xót xa ra sao. Cái đầu óc trẻ con đã khiến con nghĩ sai về người cha thân thương, người đã giữ gìn cho con hình ảnh của mẹ yêu bằng tình yêu thương con vô bờ bến!

Rồi tuổi già sức yếu đã cướp mất cha của con. Cha mất, con khóc sưng cả mắt. Cha về với mẹ nhẹ nhàng như giấc ngủ nhưng trong lòng con thì đau nhói lắm cha ơi!

Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm. Con hay tự sửa lại cây cầu ván dưới bến sông. Con chăm sóc hàng thiên lý của mẹ và cũng không cho ai xin một cái bông nào như cha. Và đến lúc này đây con mới hiểu trong từng giờ từng phút cha luôn nhớ mẹ như con nhớ cha bây giờ… Con vẫn thường ngồi một mình nhìn về quê ngoại bên kia sông và con đã thấy cha mẹ đang mỉm cười với con…

Lê Quang Trạng


Về Menu

Viết cho cha yêu

chua minh khanh huong dai chuong ii thoi ky truyen ba va hoi nhap lời đức đạt lai lạt ma đời sống rãƒæ nghị lực phi thường của cô gái chỉ tinh than vo truoc trong kinh phat buông bỏ 7 điều nàyđể có cuộc sống chưa khi bị người khác hiểu lầm thì phải bà n suc Gõ cửa nhân gian những lời khuyên cần thiết để có vội niem phat de lam gi Bí quyết nấu chè đỗ đen thật nhừ Họa tột cùng của luân hồi là khổ đau Hình tượng Phật Rắn Mucilinda cõi dơ và môi trường sống thứ nhất tu miệng ngÒ bon vien ngoc quy chet nguoi tác giả dalai lama 優良蛋 繪本 quán tưởng về vô thường và cái chết nam mô cầu sám hối bồ tát Thêm thạch cao vào đậu phụ có hại cho 曹洞宗青年联盟 nếu có ai mượn tiền con hãy nói điều 忉利天 triet ly cho ca hay hien phap lac tru o phuong tay Ăn chay để làm giảm sự nóng lên toàn vo nga ac phap Thư hỏa bài văn hay của chú tiểu khi nhớ về nam mo cau sam hoi bo tat 濊佉阿悉底迦 Lễ cầu siêu thứ phi vua Bảo Đại lời dạy của đức phật bai hoc tu chiec thuyen khong nguoi lai kho Huyễn thân ly xả đạo tràng thuyền Chùa Nghĩa Hương tưởng niệm Tổ khai xin thắp một bình minh để thấy rõ ân 佛教感情 Món ngon bổ dưỡng cho người ăn kiêng Tháng Bảy đi qua làm sao để tránh những cơ hiềm