GN - Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm.

Viết cho cha yêu

GN - Dòng sông này, nơi cha tập cho con biết lội, nơi con thường ngồi nghe nội kể về mẹ, cũng là nơi chứa đựng biết bao ký ức tuổi thơ con…

Dòng sông này, nơi cha và mẹ gặp nhau, nơi từ bàn tay trắng, cha mẹ dựng nên sự nghiệp và… con nước lớn năm nào đã cướp đi người mẹ của con…

papa-out.jpg

Tình cha - Ảnh minh họa

Mẹ mất, con quá nhỏ để nhận ra nỗi đau không có gì bù đắp được, cha thì nuốt nước mắt vào lòng để nuôi con khôn lớn nên người.

Bến sông xưa đã bao lần bồi lở, hàng me nước trước nhà đã bao lần thay lá, cây vẫn xanh tươi đấy thôi. Còn cha thì ở vậy nuôi con. Không có mẹ, nhà mình thiếu trước hụt sau, cha nhận luôn vai trò làm mẹ. Cha bộn bề biết bao công việc, thời gian đã làm tóc cha bạc trắng. Vậy mà có khi nào cha quên được mẹ đâu…

Mùa nước nổi về, con sông mang phù sa đỏ quạch, cha mắc chiếc võng ngoài hàng me nước cặp bến sông. Cứ mỗi chiều cha lại ra đó nằm nhìn về quê ngoại phía bên kia sông. Đã bao lần con ra hàng me nước nhưng có thấy gì lạ bên kia sông đâu, sao nó lại có một cái gì đó mà khiến cha nhìn qua bên đó mãi.

Cây cầu ván dưới bến sông, nơi mẹ hay ra đó giặt đồ nay đã gãy. Con đã xây một cây cầu bê-tông khác nhưng sao cha cứ xuống sửa lại làm chi? Mấy hôm mưa to, cha vẫn đội mưa ngồi sửa. Lên nhà, cha lạnh người rồi trở sốt. Lúc ấy con lo lắm cha ơi! Con đã bật khóc và bối rối khi con không biết phải làm gì, cứ lụp chụp quên trước quên sau…

Hàng thiên lý mẹ trồng trước nhà, ngày nào cha cũng chăm sóc. Được chăm bón kỹ, cây đâm chồi nảy lộc xum xuê. Hàng xóm người qua kẻ lại, xin vài cái bông cha đều không cho. Con bỗng trách thầm: Sao cha kỳ ghê? Nhưng con có biết cha đau cỡ nào, cha xót xa ra sao. Cái đầu óc trẻ con đã khiến con nghĩ sai về người cha thân thương, người đã giữ gìn cho con hình ảnh của mẹ yêu bằng tình yêu thương con vô bờ bến!

Rồi tuổi già sức yếu đã cướp mất cha của con. Cha mất, con khóc sưng cả mắt. Cha về với mẹ nhẹ nhàng như giấc ngủ nhưng trong lòng con thì đau nhói lắm cha ơi!

Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm. Con hay tự sửa lại cây cầu ván dưới bến sông. Con chăm sóc hàng thiên lý của mẹ và cũng không cho ai xin một cái bông nào như cha. Và đến lúc này đây con mới hiểu trong từng giờ từng phút cha luôn nhớ mẹ như con nhớ cha bây giờ… Con vẫn thường ngồi một mình nhìn về quê ngoại bên kia sông và con đã thấy cha mẹ đang mỉm cười với con…

Lê Quang Trạng


Về Menu

Viết cho cha yêu

di sản văn hóa phật giáo việt nam mang bước chuyển từ triết lý niệm phật buông xã đi Người xưa tuổi cũ thiên thần vẽ ước mơ tình bạn trên tinh thần hiểu và thương ấn chua go co nhat nhat ban buc thu noi tieng cua cha gui cho con trai mối liên hệ giữa thầy và trò trong bạn biết đó là gì khoa tu mua he co ly Trái cây Biết cách ăn mới bổ luoc y tra va thien trong tinh than dai thua 正智舍方便 thiền hay tịnh tốt cho phút lâm chung 横浜 公園墓地 Âm vang cuộc tự thiêu của Bồ tát Thích Tóm ト妥 Cuộc đời không huyền thoại của vị đừng để năm tháng trôi qua trong hối Đèn huỳnh quang giúp tăng giá trị dinh Sinh con trai như ý vì sao bút chì có gắn kèm cục tẩy thờ cúng nhang đèn và giất mộng đời Có tu ắt có chứng muôn vật hiện có trên cõi đời đều 1985 nhung loi sam hoi cua con toi me 人生是 旅程 風景 kho 首座 nhung lech lac xa hoi theo quan niem phat giao một hướng đi cho thế giới đương giới thiệu sách người tu trì giới luật Cư sĩ Tâm Minh LÊ ĐÌNH THÁM 1897 1969 mùa phật đản trong ký ức tuổi thơ ngôi nhà bị ám ngôi chùa nổi tiếng ở hàn quốc Sự giác ngộ dễ thương moi lien he giua an chay va suc khoe cua xuong nhung trang phuc tuyet doi khong mac khi di chua tiếng hát sau cánh cửa từ bi nếu chỉ còn một ngày để sống pa vị lạt Đức tin Tam bảo nơi an trú tâm linh Vi húy