GN - Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm.

Viết cho cha yêu

GN - Dòng sông này, nơi cha tập cho con biết lội, nơi con thường ngồi nghe nội kể về mẹ, cũng là nơi chứa đựng biết bao ký ức tuổi thơ con…

Dòng sông này, nơi cha và mẹ gặp nhau, nơi từ bàn tay trắng, cha mẹ dựng nên sự nghiệp và… con nước lớn năm nào đã cướp đi người mẹ của con…

papa-out.jpg

Tình cha - Ảnh minh họa

Mẹ mất, con quá nhỏ để nhận ra nỗi đau không có gì bù đắp được, cha thì nuốt nước mắt vào lòng để nuôi con khôn lớn nên người.

Bến sông xưa đã bao lần bồi lở, hàng me nước trước nhà đã bao lần thay lá, cây vẫn xanh tươi đấy thôi. Còn cha thì ở vậy nuôi con. Không có mẹ, nhà mình thiếu trước hụt sau, cha nhận luôn vai trò làm mẹ. Cha bộn bề biết bao công việc, thời gian đã làm tóc cha bạc trắng. Vậy mà có khi nào cha quên được mẹ đâu…

Mùa nước nổi về, con sông mang phù sa đỏ quạch, cha mắc chiếc võng ngoài hàng me nước cặp bến sông. Cứ mỗi chiều cha lại ra đó nằm nhìn về quê ngoại phía bên kia sông. Đã bao lần con ra hàng me nước nhưng có thấy gì lạ bên kia sông đâu, sao nó lại có một cái gì đó mà khiến cha nhìn qua bên đó mãi.

Cây cầu ván dưới bến sông, nơi mẹ hay ra đó giặt đồ nay đã gãy. Con đã xây một cây cầu bê-tông khác nhưng sao cha cứ xuống sửa lại làm chi? Mấy hôm mưa to, cha vẫn đội mưa ngồi sửa. Lên nhà, cha lạnh người rồi trở sốt. Lúc ấy con lo lắm cha ơi! Con đã bật khóc và bối rối khi con không biết phải làm gì, cứ lụp chụp quên trước quên sau…

Hàng thiên lý mẹ trồng trước nhà, ngày nào cha cũng chăm sóc. Được chăm bón kỹ, cây đâm chồi nảy lộc xum xuê. Hàng xóm người qua kẻ lại, xin vài cái bông cha đều không cho. Con bỗng trách thầm: Sao cha kỳ ghê? Nhưng con có biết cha đau cỡ nào, cha xót xa ra sao. Cái đầu óc trẻ con đã khiến con nghĩ sai về người cha thân thương, người đã giữ gìn cho con hình ảnh của mẹ yêu bằng tình yêu thương con vô bờ bến!

Rồi tuổi già sức yếu đã cướp mất cha của con. Cha mất, con khóc sưng cả mắt. Cha về với mẹ nhẹ nhàng như giấc ngủ nhưng trong lòng con thì đau nhói lắm cha ơi!

Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm. Con hay tự sửa lại cây cầu ván dưới bến sông. Con chăm sóc hàng thiên lý của mẹ và cũng không cho ai xin một cái bông nào như cha. Và đến lúc này đây con mới hiểu trong từng giờ từng phút cha luôn nhớ mẹ như con nhớ cha bây giờ… Con vẫn thường ngồi một mình nhìn về quê ngoại bên kia sông và con đã thấy cha mẹ đang mỉm cười với con…

Lê Quang Trạng


Về Menu

Viết cho cha yêu

to ba lam gi khi chung ta gap thi phi chúng ta khổ vì đâu Stress ảnh hưởng xấu đến hồi phục Chẳng biết bao giờ con mới đỡ đần phật tử tại gia với sứ mệnh hộ pháp y nghia cua cac vat pham cung duong phat những hình ảnh đẹp của đl phật giáo Lời nói trong sự giao tiếp theo Phật 錫杖 trái tim biết trở về với nguồn cội Đà Dâu thế nào là một dân tộc văn minh Nhóm Khai Tuệ tổ chức buffet chay xây Phật giáo duc dat lai lat ma day cach vuot qua cang thang ペット僧侶派遣 仙台 tỉnh dậy đi thôi Thoát tội nhờ phóng sinh Vui nào tạm bợ vui nào chân thật ÄÆ 曹洞宗青年联盟 4 điều cần làm khi phát hiện ung thư Cơn mưa đầu mùa Nguyên nhân phân phái đầu tiên trong noi la mot loai nang luc Nước chanh ấm không đường tốt cho niềm vui lớn nhất trong cuộc đời Bạn đọc viết Vườn Lâm tỳ ni của tạm Đừng trách mùa đông giáo dục nhân cách trong giáo dục phật お墓 更地 Đã xác định được biến đổi gene gây cửa đức đạt lai lạt ma dạy cách vượt qua tình yêu Quảng ngữ của Thiền sư Huyền Sa Tông Chuyện đời vị quốc sư lừng danh đầu VÃ Æ tình và lý Ấn khong nen danh nhau khi dang tuc gian hoài niệm tổ sư thiền viện thường chiếu tieng chuong lanh lung phụ nữ học kinh phật là đang tích 佛說父母恩重難報經 3 câu chuyện xúc động về gia đình bạn hoa khai kiến phật