Vu lan thứ 16, con không còn mẹ ở bên để được mẹ yêu thương và sẻ chia những vui buồn con gái. Cái ngày mẹ đi, con còn mải xem chương trình phim hoạt hình “nàng tiên cá”, con đâu biết rằng lúc con đang mải chơi, mẹ đã vĩnh viễn lìa bỏ cõi đời bởi một tai nạn rất thương tâm. Khi con trở về nhà thì căn nhà ngói đơn sơ đã chật kín bóng người đi đi về về với những xúc cảm trong giờ phút sinh ly từ biệt.

	Vu lan không mẹ...

Vu lan không mẹ...

Tranh minh họa.


Lúc ấy, bếp lạnh tanh, chỉ phảng phất mùi lạc vừng thơm thơm đâu đó, trái bếp vắng chủ, thi thoảng lại run lên bần bật mỗi trận mưa nặng hạt, sấm chớp rền trời. Con vẫn đều đặn mỗi buổi chiều tan học, đợi bóng mẹ về thấp thoáng phía cổng làng. Mẹ mặc áo sơ mi màu xanh da trời và chiếc quần lụa Nam Định. Hàm răng mẹ đều tăm tắp, nụ cười tươi như đồng lúa ngày mùa. Con thấy lòng mình rất đỗi bình yên mỗi khi thấy bóng mẹ.

Con vẫn nhớ như in ngày mẹ đi, trời mưa xối xả, mẹ chạy một sân thóc lúc trời bắt đầu mưa nặng hạt. Con thì nằm sốt cao, vật vã trên giường, mẹ chẳng nỡ nhìn con mê man, bước thấp, bước cao, mẹ bỏ mặc sân thóc ngấm nước mưa nảy mầm, ôm con vào lòng sưởi ấm, mẹ kể chuyện cổ tích lúc trời mưa…

Con đều đặn viết thư cho mẹ trong quỹ đạo 49 ngày mẹ mất. Mỗi ngày viết cho mẹ một bức thư, kể cho mẹ những chuyện xảy ra thường ngày, và con đốt những bức thư ấy với niềm tin thánh thần, mẹ đã nhận được thư con bằng một mối giao cảm đặc biệt nào đó. Và mẹ vẫn ngồi bên cửa sổ, khâu vá và đọc thư con…

Mẹ mất rồi mà con, đứa trẻ 12 tuổi vẫn đều đặn ngày hai buổi ra cổng làng đón mẹ. Hàng xóm láng giềng than thở: ông trời sao nỡ hành tội con bé, sao không để nó tin rằng mẹ đã mất rồi? Nhưng các cô các chú đâu biết rằng, mỗi khi đứng đợi mẹ ở cổng làng, con lại nhen nhóm một chút hi vọng mong manh rằng ở một nơi nào đó xa xôi, có ngày nhất định mẹ sẽ trở về. Lòng con thực sự ấm lại như con đường nắng hạn uống cạn trận mưa rào…

Vu lan năm nay, con đã có tổ ấm hạnh phúc, ngập tràn tiếng cười viên mãn. Những vết rạn nứt tuổi thơ đã dần dần trở thành quá khứ, nhưng thi thoảng con vẫn vô tình chạm phải đâu đó những tháng ngày côi cút của mình. Mỗi khi nghe ai đó hát vu vơ ca khúc: “Mừng tuổi mẹ”, con lại thấy trong mình đau đáu xót xa: “Mỗi mùa xuân qua mẹ tôi già thêm một tuổi, mỗi mùa xuân qua ngày tôi xa mẹ càng gần…” . Con đã dằn lòng mình đừng khóc, dù nước mắt cứ lã chã rơi.

16 năm, con không bao giờ dám mơ ước, một Vu lan được mặc thật đẹp, với bông hồng cài áo, đến mừng tuổi mẹ, chúc phúc mẹ. Con ngồi tần ngần trên ban công gần 1 tiếng đồng hồ chỉ để đốt cho mẹ vàng mã làm quà cho mẹ ngày lễ Vu lan. Lúc ấy con mới thấm thía lời Phật dạy:

Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?

Nhà thơ Thủy Anna (Thể thao&văn hóa)


Về Menu

Vu lan không mẹ...

แผ นค มโปส ด 刚刚踏入初中的我作文 คำแสดงตนเป นอ บาสก ว ดหนองพงษ เจร ญส ข аудиороманы стивена кинга Судьба Сага Винкс câu chuyện gà đẻ trứng vàng hay câu Dưa muối cám làm dễ ăn ngon หน งส อร บรองเง นเด шетелиг рязанов มหาเจด ย ชเวดากอง 시주 일주 월주 년주 디시 校園爱情劇 精力的 言い換え シオノギヘルスケア マスク 月間大負け 臨床心理士 公認心理師 Маргарита Абрамова tuoi tre voi van de ho then みよしクリニック 野菜果物チップス 크리스 데이비스 寶瓶功 трикс летуаль 和你哪一个更好 chính 토산 김평수 메이플채널 大差がない 言い換え 嘉億米廠 ええくるビス Великая война 柳沢真理子 那耶 æ žä ç お陽様農園 サンエス株式会社 求人 전유진 갤러리 中古 初期設定済み 兵庫県立大学 出願状況 埼玉奄美会 chiêm ngưỡng tượng phật bằng đồng ドルアパ グッズ 덕신야영장 입찰 rộng tu công đức hồi hướng vãng sanh 병해충 예찰 방제 因特尔招聘 ve усманова антицеллюлитный phien muon trong tam hon ban とりよね ランチ ふるさと納税 ว ฒ ธรรม 4 สรวงส ดา สงร กษ