GN - Vu lan năm ấy, lần đầu tiên nhà không mâm cúng chè xôi, không có bóng mẹ áo dài lam...

	Vu lan & mẹ…

Vu lan & mẹ…

Cài hoa trắng khi mẹ đã không còn...

GN - Ngày còn sống, mẹ chưa là Phật tử, không thường xuyên đi lễ chùa; nhưng mỗi rằm, mồng một mẹ đều nhớ nấu ít chén chè, thổi dĩa xôi bày lên cúng Phật tại gia. Rằm lớn thì đương nhiên; còn rằm nhỏ - đôi khi bận việc hoặc… túng tiền - mẹ chỉ ráng mua được nải chuối, bẻ thêm bình bông vẫn cứ cúng! Thấy lễ cúng sơ sài quá, tôi hỏi giỡn: mẹ cúng ít vậy thì… ai ăn ai nhịn? Mẹ nghiêm mặt gắt khẽ: cái thằng!

Chờ hương khói xong xuôi, mẹ mới thở phào, giảng giải: lễ cúng, cái quan trọng nhất là thành ý thành tâm, không phải đồ cúng nhiều hay ít… Nghe vậy hay vậy; nhưng dù sao lũ nhỏ chúng tôi vẫn cứ mong mẹ cúng nhiều nhiều để… hưởng lộc cho đã! Con nít quê xưa đa phần nhà khổ, muốn có chén chè, dĩa xôi hay nải chuối mà ăn phần lớn chỉ có ngó chừng “lộc Phật” những bữa cúng rằm, mồng một. Mẹ cúng ít quá, “lộc” không đủ giắt răng đương nhiên là buồn…

Vậy nhưng đến Vu lan rằm tháng Bảy thì khỏi lo, năm nào mẹ cũng sửa sang lễ cúng đàng hoàng tươm tất. Cúng xong, mẹ còn áo xống lên chùa dự lễ cầu siêu. Mẹ, mẹ không là Phật tử, lên chùa làm chi? Mẹ đi cầu nguyện cho bà ngoại các con. Nhưng ngoại mất lâu rồi…. Mất càng phải cầu nguyện - cho ngoại được siêu thoát mà cũng là sám hối cho mình. Lúc ngoại còn sống mẹ lầm lỗi, thiếu sót cùng ngoại đủ điều… Nói tới đó tự dưng mẹ nghẹn giọng, chảy nước mắt. Anh em tôi đương nhiên hết hồn, nín khe...

Nghe mẹ nói, nhìn mẹ khóc thực lòng có xúc động nhưng trẻ nhỏ mau quên; lại còn mải mê với bao trò ăn chơi hấp dẫn ngoài kia, rảnh đâu nghĩ ngợi sâu xa. Vả chăng, cúng bái chùa chiền là chuyện của… người lớn, con nít biết chi mà dính!? Cái “lý sự làm biếng” ấy được chúng tôi tận dụng tối đa để co đầu rụt cổ, tìm đủ lý trấu lý do thoái thác mỗi bận Vu lan được mẹ rủ lên chùa.

Rồi mẹ đi…

Đột ngột. Hụt hẫng. Vu lan năm ấy, lần đầu tiên nhà không mâm cúng chè xôi, không có bóng mẹ áo dài lam cùng câu hỏi quen thuộc: muốn lên chùa cùng mẹ không? Mẹ ơi, giờ thì chúng con muốn, rất muốn; nhưng không được nữa rồi! Chị Hai khóc trước, kế tới anh Ba, rồi tôi. Cha khuyên giải, dỗ dành mấy anh chị em không được cũng bật khóc theo.

Chớp mắt vù trôi hai mươi năm…

Giờ cứ đến mỗi mùa Vu lan tôi lại đưa con về chùa bái Phật, dự lễ cầu siêu. Con bông hồng đỏ tôi bông hồng trắng. Tôi đã có nhiều kiến văn hơn mẹ tôi xưa để giảng giải tương đối rõ ràng cho con ý nghĩa của mùa Báo hiếu; cho con hiểu cái hạnh phúc vô bờ của người đến Vu lan còn may mắn được cài lên ngực một bông hồng đỏ. Con ngây thơ nắm lấy tay tôi: mẹ ơi, con nhất quyết giữ cho bông hồng này đỏ mãi, vĩnh viễn không phai màu…

Y Nguyên


Về Menu

Vu lan & mẹ…

양하영 양하영 1집 촛불켜는 廃自動車 契約書 神奈川県 와우 탈것 高雄市體育總會 トラス形式 黒に合う色 러시아세계갤 台東二手機車 чайка сервис 티아고 메시 ส าน กงานเกษตร 麻豆赵佳美 解析 возбудитель бешенства 握力 イベント نزول المسلحين شوارع 共用部廊下 容積 趙哲揚 メルカリ 利用制限 アプリ 命運 张家港市晨阳国华眼镜材料厂 官网 양주 타먹는 仮面の忍者 赤影 บทสวดพ ทธค ณ 退職 天皇陛下田植え 熊谷キリスト集会 風水 路沖煞 กฎแห งกรรม 천도재 하면 재건축 추진위원회 서류 岸源 недетское детство コジマ 一宮 太虎精堂 病院 вариант огэ информатика はぴゅみる レスラー 田尻 フィギュア 幾野まち 양컴 목소리 自重トレ一日おき Пересильд 平沢常富 嘉倫集團有限公司 服裝 向映輝 ky 村上春樹研究 サンプリング 翻訳 รองเท าบ ตยางห 이병훈 Н Мархоцкий История 튜튼 기사 е Ғ гӮЁгғӯ