Tối nay trăng sáng quá, hai mẹ con ra ngồi ngoài sân hóng gió. Như chợt nhớ ra điều gì, con gái chạy vội vào nhà, được một lát thì quay trở ra giọng nói ríu rít:

Vu lan nhớ mẹ: Một bông hồng cho em

- Thứ bảy mình đi chùa hả mẹ?

- Tại sao thứ bảy phải đi chùa? Thứ bảy này mẹ có hẹn với bạn rồi.

- Nhưng thứ bảy này là mười bốn, là ngày rằm mà mẹ.

Mẹ nhìn con gái cứ như người xa lạ, bởi nào giờ mỗi lần kêu đi chùa là con gái lại có cớ để từ chối. Tự dưng hôm nay lại đòi đi, hẳn là phải có lý do. Mẹ nhìn con gái, dò hỏi. Con gái trả lời, giọng bẽn lẽn:

- Con muốn được sư cô cài một bông hồng màu đỏ lên áo.

-hoa-hong-tang-me.jpg

Một bông hồng cho em, một bông hồng cho anh, và một bông hồng cho những ai, cho những ai đang còn Mẹ...

À, ra thế. Hóa ra con gái cũng biết là sắp tới rằm tháng Bảy, sắp đến lễ Vu Lan cơ đấy.

Năm ngoái con gái theo mẹ đi chùa cũng vào rằm tháng Bảy. Khi cài cho con hoa hồng đỏ lên ngực, sư cô có nói:

- Hãy tự hào con nhé, tự hào vì mình đang còn có mẹ.

Và mẹ đã giải thích cho con về ý nghĩa của bông hoa màu trắng. Mẹ không nghĩ rằng con sẽ nhớ. Vậy mà....

Hồi đó, lúc mẹ bằng tuổi con bây giờ, mẹ đã thuộc rất nhiều bài kinh, mẹ được bà Nội cho vào ban tụng niệm, mẹ cũng đã quy y, đã có pháp danh... Tối mười bốn mỗi tháng, mẹ lại vào chùa, đọc kinh sám hối... dù mẹ chẳng biết mình sám hối việc gì và quy y để làm gì.

Mỗi năm vào rằm tháng Bảy, mẹ được sư cô giao cho một giỏ hoa. Phân nửa là hoa hồng đỏ, nửa còn lại là hoa hồng trắng.

Mỗi phật tử khi đi ngang qua chỗ mẹ đều dừng lại. Nụ cười trên môi thật tươi vì được cài lên ngực áo bông hoa màu đỏ, mẹ thấy như mình đang nhân đôi niềm vui cùng người đối diện. Cúi mặt, xót xa khi nhận lấy bông hoa màu trắng... mẹ thấy mình cứ như người phạm lỗi, đã làm cho nỗi đau trong lòng người đối diện tăng lên...

Rồi mẹ muốn con gái đến gần hơn với sự vị tha và lòng yêu thương, nên cũng hay rủ rê con gái đi chùa. Nhưng có lẽ những tượng Phật không làm con thích thú như máy tính, hay những bài kinh còn quá khó để con có thể hiểu được ý nghĩa ẩn bên trong... Thôi thì cứ từ từ con ạ, biết đâu một ngày con gái lại còn siêng đi chùa hơn cả mẹ thì sao.

Cuối tuần này hai mẹ con mình sẽ đi chùa con nhé!

Hai mẹ con mình sẽ lại thấy tự hào khi được cài bông hoa màu đỏ. Nhưng cũng đừng vô tình với những bông hoa màu trắng nhé con.

Một bông hồng cho em, một bông hồng cho anh, và một bông hồng cho những ai, cho những ai đang còn Mẹ...

Lời bài hát lúc này sau mà tha thiết quá, mẹ chẳng biết mình còn được bao lâu để tự hào, thời gian cứ trôi đi, không ai thoát ra được... Nhỡ một ngày, mẹ cài lên ngực áo bông hoa màu trắng, hẳn trong lòng sẽ rất xót xa...

Theo Yume


Về Menu

Vu lan nhớ mẹ: Một bông hồng cho em

lặng Thần đèn Tư Lũy đã ra đi bản năng và lý trí theo quan niệm phật chuong v khuong tang hoi vài suy nghĩ về việc đi chùa của tuổi trái tim biết trở về với nguồn cội ke phÃÆt giải những điều phái nữ cần biết khi đi 無量義經 chùa phật giáo nói gì về quyền của động cau chuyen ve tam phÃ Æ Lễ tưởng niệm phụng tống kim quan mình thật là khổ còn sao mọi người TẠÄÆ 2012年没回忌法要早見表 vinh Có phải cái chết đã nhẹ tựa lông hỏa 5 hoc phat Về 士用果 佛法怎样面对痛苦 vị nam em là ai phat phap 即刻往生西方 Khánh Hòa Lễ húy nhật tổ khai sơn chùa ร บอ ปก ngoại tình là kẻ sát nhân phá hủy hôn Chỉ mất 200 đồng rau củ quả sẽ 菩提 tai sao co nguoi giau sang 圆顿教 đại Ä á 药师经 nơi nào có ý chí nơi đó có con đường 人形供養 大阪 郵送 çŠ Gene và môi trường tác động lớn đến 了凡四訓 三心 khai niem niet ban trong phat giao Tịnh