Tối nay trăng sáng quá, hai mẹ con ra ngồi ngoài sân hóng gió. Như chợt nhớ ra điều gì, con gái chạy vội vào nhà, được một lát thì quay trở ra giọng nói ríu rít:

Vu lan nhớ mẹ: Một bông hồng cho em

- Thứ bảy mình đi chùa hả mẹ?

- Tại sao thứ bảy phải đi chùa? Thứ bảy này mẹ có hẹn với bạn rồi.

- Nhưng thứ bảy này là mười bốn, là ngày rằm mà mẹ.

Mẹ nhìn con gái cứ như người xa lạ, bởi nào giờ mỗi lần kêu đi chùa là con gái lại có cớ để từ chối. Tự dưng hôm nay lại đòi đi, hẳn là phải có lý do. Mẹ nhìn con gái, dò hỏi. Con gái trả lời, giọng bẽn lẽn:

- Con muốn được sư cô cài một bông hồng màu đỏ lên áo.

-hoa-hong-tang-me.jpg

Một bông hồng cho em, một bông hồng cho anh, và một bông hồng cho những ai, cho những ai đang còn Mẹ...

À, ra thế. Hóa ra con gái cũng biết là sắp tới rằm tháng Bảy, sắp đến lễ Vu Lan cơ đấy.

Năm ngoái con gái theo mẹ đi chùa cũng vào rằm tháng Bảy. Khi cài cho con hoa hồng đỏ lên ngực, sư cô có nói:

- Hãy tự hào con nhé, tự hào vì mình đang còn có mẹ.

Và mẹ đã giải thích cho con về ý nghĩa của bông hoa màu trắng. Mẹ không nghĩ rằng con sẽ nhớ. Vậy mà....

Hồi đó, lúc mẹ bằng tuổi con bây giờ, mẹ đã thuộc rất nhiều bài kinh, mẹ được bà Nội cho vào ban tụng niệm, mẹ cũng đã quy y, đã có pháp danh... Tối mười bốn mỗi tháng, mẹ lại vào chùa, đọc kinh sám hối... dù mẹ chẳng biết mình sám hối việc gì và quy y để làm gì.

Mỗi năm vào rằm tháng Bảy, mẹ được sư cô giao cho một giỏ hoa. Phân nửa là hoa hồng đỏ, nửa còn lại là hoa hồng trắng.

Mỗi phật tử khi đi ngang qua chỗ mẹ đều dừng lại. Nụ cười trên môi thật tươi vì được cài lên ngực áo bông hoa màu đỏ, mẹ thấy như mình đang nhân đôi niềm vui cùng người đối diện. Cúi mặt, xót xa khi nhận lấy bông hoa màu trắng... mẹ thấy mình cứ như người phạm lỗi, đã làm cho nỗi đau trong lòng người đối diện tăng lên...

Rồi mẹ muốn con gái đến gần hơn với sự vị tha và lòng yêu thương, nên cũng hay rủ rê con gái đi chùa. Nhưng có lẽ những tượng Phật không làm con thích thú như máy tính, hay những bài kinh còn quá khó để con có thể hiểu được ý nghĩa ẩn bên trong... Thôi thì cứ từ từ con ạ, biết đâu một ngày con gái lại còn siêng đi chùa hơn cả mẹ thì sao.

Cuối tuần này hai mẹ con mình sẽ đi chùa con nhé!

Hai mẹ con mình sẽ lại thấy tự hào khi được cài bông hoa màu đỏ. Nhưng cũng đừng vô tình với những bông hoa màu trắng nhé con.

Một bông hồng cho em, một bông hồng cho anh, và một bông hồng cho những ai, cho những ai đang còn Mẹ...

Lời bài hát lúc này sau mà tha thiết quá, mẹ chẳng biết mình còn được bao lâu để tự hào, thời gian cứ trôi đi, không ai thoát ra được... Nhỡ một ngày, mẹ cài lên ngực áo bông hoa màu trắng, hẳn trong lòng sẽ rất xót xa...

Theo Yume


Về Menu

Vu lan nhớ mẹ: Một bông hồng cho em

別五時 是針 lược ý hình tượng bồ tát quán thế hoc chu nhan tu tong thong lincoln Ăn chuối để giảm Di tích lịch sử văn hóa hÃƒÆ hướng dẫn thực tập thiền căn bố thí thế nào để lòng bình an Ä Æ ç åˆ åˆ æ º cuộc sống 虛空法界 士用果 そうとうしゅう ton trong nguoi khac chinh la my duc cao thuong câu chuyện về nữ đệ tử trí tuệ su giao duong tot nhat khong the hien o nhung viec tram moi su doi tra deu phai tra gia bang su co don giáo 班禅达赖的区别 sự chấp trước là nguyên nhân của khổ Dòng sông êm đềm bầu trời trong sáng từ sử chanh niem có mẹ coi Công Chuyến du lịch nhỏ của mẹ thien giua duong đò chương iii giai đoạn quan hệ và hợp 1 moc ban kinh phat chua vinh nghiem duoc cong nhan Nguyện thuat chua sui di tich lich su cap quoc gia thiền 3 Môn 無分別智 佛教中华文化 tức Giá y nghia trai dan chan te nghiệp báo và tái sinh những câu hỏi 放下凡夫心 故事 萬分感謝師父 阿彌陀佛 kỷ niệm 40 năm ngày cố trưởng lão ht