Giác Ngộ - Năm nay, tháng bảy lại về, lại một năm nữa con xa quê, xa cánh đồng chiêm trũng, xa cái rét hiu hiu đầu thu của xứ Đoài quê mình. Ở cái thành phố cả chục triệu người này, nắng gió cứ cuốn con đi, mải miết.

Lời yêu thương:

Vu lan xa mẹ

Giác Ngộ - Năm nay, tháng bảy lại về, lại một năm nữa con xa quê, xa cánh đồng chiêm trũng, xa cái rét hiu hiu đầu thu của xứ Đoài quê mình. Ở cái thành phố cả chục triệu người này, nắng gió cứ cuốn con đi, mải miết.

>> Về mẹ thân yêu...

Đôi khi, như bây giờ ngồi bên trang sách, nghe lạo xạo tiếng lá rơi khẽ khàng ngoài khung cửa, lòng chợt rưng rưng nhớ mẹ, nhớ những ngày tháng êm đềm của tuổi ấu thơ đẹp đẽ tưởng như là cổ tích…

2097214925-me.jpg

Con và mẹ - Ảnh minh họa

Con xa nhà đã mấy mùa Vu lan. Có lẽ, giờ này, nơi ấy tóc mẹ đã bạc thêm một chút vì những âu lo trăn trở cho đứa con ham chơi, lông bông nơi đất khách quê người này. Con biết, dù con đã lớn khôn nhưng chưa bao giờ mẹ cảm thấy an tâm về con. Trước mẹ, con luôn là đứa trẻ lên mười ngây ngô, trân trần nghịch cát tắm sông năm nào.

Chợt nhận ra, chưa một lần trong đời con mua những bông hồng tặng mẹ ngày Vu lan. Con biết mẹ không cần những thứ đó. Trên tất cả, mong muốn duy nhất, và có lẽ là cháy bỏng nhất, mẹ muốn con nên người. Sống lương thiện và thanh thản với lòng mình. Cái mong ước giản đơn ấy của mẹ sao mà khó quá. Giữa phố phường bon chen này, đôi khi con không thể làm theo những lời mẹ răn. Con phải dối trá, phải toán tính, lọc lừa để sống và trưởng thành…

Mẹ ơi, miền Nam giờ đang mùa nắng gió và mưa. Ở đây chẳng có mùa thu như quê mình. Sao con vẫn chạnh lòng hiu hiu rét, thẳm sâu trong lòng một nỗi buồn thấm đẫm hình bóng mẹ thân thương, cứ ùa về như thác lũ…

Thoảng trong gió xạc xào, con nghe như tiếng à ơi mẹ ru con vào giấc ngủ thủa chín mười. Và hình như đâu đó vang lên là tiếng thở dài khe khẽ của thời gian xa cách. Vâng, sáu năm rồi mẹ nhỉ, cuộc sống phố phường sao mà nhanh quá đỗi. Không chầm chậm nhẹ nhàng và yên bình như mảnh vườn của mẹ ở quê.

Con biết mẹ thương con nhiều nhất, nhưng thật trớ trêu con lại là người làm mẹ buồn nhiều nhất. Đã bao lần mẹ phải xót xa, phải rơi nước mắt vì những ngông cuồng trẻ dại của con. Con biết, những bồng bột ấy làm mẹ buồn suốt những mùa thu…

Nhưng mẹ biết không, sâu thẳm trong lòng mình con biết. Con yêu mẹ biết chừng nào. Không có một cái gì có thể thay thế hình anh mẹ những chiều mưa đi chợ về muộn trong con. Bàn chân gầy guộc bấm những ngón xương gầy vào con đường làng đã để lại trong con những hình ảnh mãi mãi không bao giờ có thể phai mờ. Đó là một phần nhỏ nhoi trong vô bờ những tình thương mà mẹ đã dành cho con.

Con biết chắc chắn rằng, chẳng bao giờ con trả hết những công lao to lớn mà mẹ đã hi sinh vì con. Dù đôi lúc con đã hứa sẽ làm tất cả để mẹ vui.

Tháng bảy này, mùa Vu lan lại về, con ngồi đếm từng giọt thời gian vô tình rơi bên khung cửa mà nhớ mẹ vô cùng. Lòng ngổn ngang bao nhiêu là dự định, hơn một ngàn cây số đâu phải là quá xa xôi. Và con tự hứa với lòng mình: mùa Vu lan năm nay, con sẽ bắt chuyến tàu, dù muộn màng để trở về với mẹ, với mảnh vườn đầy ký ức tuổi thơ xưa….

Cùng bạn đọc:

Viết những lời yêu thương cho ba, cho mẹ, tại sao lại không? Bạn hãy viết đi, để trải lòng, để tưới tẩm hạt giống yêu thương trong mình, nhất là trong mùa Vu lan này. Hãy gửi những lời yêu thương về cho Giác Ngộ Online, chúng tôi sẽ là một nhịp cầu để bạn gửi yêu thương cho ba mẹ mình.

Bài vở xin gửi về: bandocgiacngo@gmail.com

Giác Ngộ online 

Đoàn Đại Trí


Về Menu

Vu lan xa mẹ

ализи カップ 源泉所得税を引かれた場合の仕訳 レーン 日本小學課本 åƒäæœä½ 修証義 全文 æåŒ 代わり番こ 皇族 中将棋 感染対策 院内ラウンド 乳房マッサージ無修正動画 主病巣 школа акварели сергея 北卓郎 鉄筋杭 医行為 周文輝 大仕事 大悪司 ÃŽ 西鉄グランドホテル 妻登記 buông 部屋の入り口の段差 愛知県 労働保険料 圆锥纲吉圈怎么搞 ตราส ญล กษณ แต 張文蕙 как заражаются гепатитом 怀旧赋 裸体诱惑综艺第一季下载 南京 云南 历史 急進論 専修大 Æ свойствастепеней 整理了 Опыт 1 Получение хлорэтана 히아킨 찰나에 日暮里 喩冷 三ツ沢下町地価 シャンテ西大井 保証会社 士幌大木牧場 食事処みしま 大原 名馬の肖像 бюджетное плнирование tru tri theo di lac