Giác Ngộ - Năm nay, tháng bảy lại về, lại một năm nữa con xa quê, xa cánh đồng chiêm trũng, xa cái rét hiu hiu đầu thu của xứ Đoài quê mình. Ở cái thành phố cả chục triệu người này, nắng gió cứ cuốn con đi, mải miết.

Lời yêu thương:

Vu lan xa mẹ

Giác Ngộ - Năm nay, tháng bảy lại về, lại một năm nữa con xa quê, xa cánh đồng chiêm trũng, xa cái rét hiu hiu đầu thu của xứ Đoài quê mình. Ở cái thành phố cả chục triệu người này, nắng gió cứ cuốn con đi, mải miết.

>> Về mẹ thân yêu...

Đôi khi, như bây giờ ngồi bên trang sách, nghe lạo xạo tiếng lá rơi khẽ khàng ngoài khung cửa, lòng chợt rưng rưng nhớ mẹ, nhớ những ngày tháng êm đềm của tuổi ấu thơ đẹp đẽ tưởng như là cổ tích…

2097214925-me.jpg

Con và mẹ - Ảnh minh họa

Con xa nhà đã mấy mùa Vu lan. Có lẽ, giờ này, nơi ấy tóc mẹ đã bạc thêm một chút vì những âu lo trăn trở cho đứa con ham chơi, lông bông nơi đất khách quê người này. Con biết, dù con đã lớn khôn nhưng chưa bao giờ mẹ cảm thấy an tâm về con. Trước mẹ, con luôn là đứa trẻ lên mười ngây ngô, trân trần nghịch cát tắm sông năm nào.

Chợt nhận ra, chưa một lần trong đời con mua những bông hồng tặng mẹ ngày Vu lan. Con biết mẹ không cần những thứ đó. Trên tất cả, mong muốn duy nhất, và có lẽ là cháy bỏng nhất, mẹ muốn con nên người. Sống lương thiện và thanh thản với lòng mình. Cái mong ước giản đơn ấy của mẹ sao mà khó quá. Giữa phố phường bon chen này, đôi khi con không thể làm theo những lời mẹ răn. Con phải dối trá, phải toán tính, lọc lừa để sống và trưởng thành…

Mẹ ơi, miền Nam giờ đang mùa nắng gió và mưa. Ở đây chẳng có mùa thu như quê mình. Sao con vẫn chạnh lòng hiu hiu rét, thẳm sâu trong lòng một nỗi buồn thấm đẫm hình bóng mẹ thân thương, cứ ùa về như thác lũ…

Thoảng trong gió xạc xào, con nghe như tiếng à ơi mẹ ru con vào giấc ngủ thủa chín mười. Và hình như đâu đó vang lên là tiếng thở dài khe khẽ của thời gian xa cách. Vâng, sáu năm rồi mẹ nhỉ, cuộc sống phố phường sao mà nhanh quá đỗi. Không chầm chậm nhẹ nhàng và yên bình như mảnh vườn của mẹ ở quê.

Con biết mẹ thương con nhiều nhất, nhưng thật trớ trêu con lại là người làm mẹ buồn nhiều nhất. Đã bao lần mẹ phải xót xa, phải rơi nước mắt vì những ngông cuồng trẻ dại của con. Con biết, những bồng bột ấy làm mẹ buồn suốt những mùa thu…

Nhưng mẹ biết không, sâu thẳm trong lòng mình con biết. Con yêu mẹ biết chừng nào. Không có một cái gì có thể thay thế hình anh mẹ những chiều mưa đi chợ về muộn trong con. Bàn chân gầy guộc bấm những ngón xương gầy vào con đường làng đã để lại trong con những hình ảnh mãi mãi không bao giờ có thể phai mờ. Đó là một phần nhỏ nhoi trong vô bờ những tình thương mà mẹ đã dành cho con.

Con biết chắc chắn rằng, chẳng bao giờ con trả hết những công lao to lớn mà mẹ đã hi sinh vì con. Dù đôi lúc con đã hứa sẽ làm tất cả để mẹ vui.

Tháng bảy này, mùa Vu lan lại về, con ngồi đếm từng giọt thời gian vô tình rơi bên khung cửa mà nhớ mẹ vô cùng. Lòng ngổn ngang bao nhiêu là dự định, hơn một ngàn cây số đâu phải là quá xa xôi. Và con tự hứa với lòng mình: mùa Vu lan năm nay, con sẽ bắt chuyến tàu, dù muộn màng để trở về với mẹ, với mảnh vườn đầy ký ức tuổi thơ xưa….

Cùng bạn đọc:

Viết những lời yêu thương cho ba, cho mẹ, tại sao lại không? Bạn hãy viết đi, để trải lòng, để tưới tẩm hạt giống yêu thương trong mình, nhất là trong mùa Vu lan này. Hãy gửi những lời yêu thương về cho Giác Ngộ Online, chúng tôi sẽ là một nhịp cầu để bạn gửi yêu thương cho ba mẹ mình.

Bài vở xin gửi về: bandocgiacngo@gmail.com

Giác Ngộ online 

Đoàn Đại Trí


Về Menu

Vu lan xa mẹ

完全向後相容ass="label" style="background-color: #58684C" href="/index.php?q=七五三 小山">七五三 小山 失業保険 受給期間 定年退職 Tu Thiền 回向文 福智 ココヘリログイン ç½ çº ç å 로마클럽 성장의 한계 有形有色總店 おおじチラシ 民俗建築 雑誌 霊園 選び方 спкя 有給無くなる Эйса Гонсалес ソネット光からドコモ光 機器設定 國产免費色情网站 風雲 記憶 アート 土城藝文館 有賀園ゴルフ 공학적 계산 朝ドラ再放送 智 易 科技 立川でボタンを販売している場所 あい あいさつ 絵本 挨拶苦手 릿코 레전드 디시 維新 アオヤギ 押収 лактоза вреди 朝洗顔しない å ä¾ 텐가 플립홀 디시