Giác Ngộ - Trong ba tháng an cư chư Tăng Ni cấm túc ở yên một chỗ. Cánh cửa chính của nhiều nơi đóng lại im lìm, để hành giả bên trong tiện việc thâu tóm ý nghĩ đi rong. Cũng có thể là “cửa đã đóng nhưng lòng người không đóng”, nhưng dù sao hình thức ấy cũng hỗ trợ rất nhiều, đôi lúc tâm mình chạy ra thấy cánh cửa bèn lật đật chạy vô.

	Xin lỗi hoa Quỳnh

Xin lỗi hoa Quỳnh

Giác Ngộ - Trong ba tháng an cư chư Tăng Ni cấm túc ở yên một chỗ. Cánh cửa chính của nhiều nơi đóng lại im lìm, để hành giả bên trong tiện việc thâu tóm ý nghĩ đi rong. Cũng có thể là “cửa đã đóng nhưng lòng người không đóng”, nhưng dù sao hình thức ấy cũng hỗ trợ rất nhiều, đôi lúc tâm mình chạy ra thấy cánh cửa bèn lật đật chạy vô.

Có nhiều giáo thọ đi nhiều hơn ngày thường, người không đi thì mình phải đi. Đường phố và xe cộ bộn bề, mỗi người đi trên đường bịt mặt mũi chặt cứng, nhìn qua ai cũng như ai, thiệt là “bản lai vô nhất vật”. Nếu mọi thứ trên thế gian này đều tự che chắn kỹ lưỡng như thế, không hé lộ một nét riêng tư nào thì tâm mình dính vào đâu? Hà xứ nhạ trần ai? Hoặc là mọi vật đều tự che khuất nó, và mình cũng tự chắn mình lại, không cái nào dính với cái nào, lúc đó sự tình sẽ ra sao nhỉ?

Nhớ lại những ngày tháng có thời gian để chờ một bông hoa quỳnh. Những loài hoa khác đều nở ban ngày, đêm thì ngủ, hoặc nở và rụng đều ban ngày, chu kỳ sanh diệt của chúng diễn ra giữa thanh thiên bạch nhật. Trong vườn chùa lúc đó không có nhiều thứ hoa đặc sắc. Ở dưới đất lan man hoa dại, không tên tuổi, nở rập rình trước khi trời nắng gắt. 

Dọc bên đường ra ruộng, dù cố gắng hết sức thì những cụm bông sao nháy màu vàng màu hồng rất mỏng manh, chen không nổi với mấy đám cây rừng mạnh mẽ. Mỗi ngày vác cuốc đi, bận tâm với cỏ ruộng, mạ già chưa cấy kịp, không kịp nhìn ngó. Hoa chỉ nở cho vui một lần trong đời, mà người thì bận rộn vô số việc, khuất lấp đâu đó là những cánh đã úa màu.
Một chậu quỳnh hoa có nhiều nụ là tin tức được mọi người đón chờ. Chậu hoa được đặt gần bên chánh điện, món quà sang nhất của thiền viện, ngoài ra không có hoa nào được trồng trong chậu. Mọi người sẽ đề nghị đưa nó vào gần Tăng đường, bên hành lang đại chúng thường lui tới, ở một chỗ mà ngồi, đi đứng gì cũng thấy được. 

Những nụ hoa bắt đầu vào cuộc chơi, rất bé nhỏ, tình cờ buổi sáng có người phát hiện. Khi chúng vươn dài búp non mập mạp, ngẩng cao trên cọng hoa mảnh mai, buổi tối có một vệt trăng rất mỏng trên nền trời, sẽ có người thơ thẩn đi qua đi lại trong sân, thầm tính xem ngày nào, hoa có nở vào đêm trăng tròn không?

Buổi tối có nhiều thời gian hơn ban ngày, vì thế hoa quỳnh được ngắm nhìn, được đón chào long trọng. Xả thiền xong chín giờ tối, bắc vài cái ghế nhỏ để gần chậu hoa, cũng có người đi ngủ đúng giờ vì một ngày cuốc đất quá mệt. Có người muốn thức để xem hoa quỳnh nở, một cách tiêu khiển quên nhọc nhằn. Có người dặn trước khi ngủ “khi nào bông nở kêu giùm tui”. 

Phải chờ hơn một tiếng đồng hồ sau, những cánh hoa từ từ bung ra, vươn mình rung rinh như có một làn gió rất nhẹ đánh thức. Trăng cũng vừa rất sáng. Một đêm bừng nở hội hoa, một bông hoa hay nhiều bông hoa đều được mọi người trầm trồ chăm chú. 
Cảm giác viên mãn khi thấy những cánh hoa màu trắng tinh khiết nở tròn đều, nằm chính giữa là nhụy hoa cong cong như một cánh thuyền con “Thuyền ai đợi bến sông trăng đó/Có chở trăng về kịp tối nay?”. Hoa quỳnh nở, bình yên thong thả, rất tận tình với cuộc đời mau chóng.

Có người sẽ đi ngủ sau khi ngắm hoa nở một chút, sẽ mang vào giấc ngủ đóa hoa mãn khai, đẹp trọn vẹn. Có người gắng thức thêm, đợi nhìn những cánh hoa từ từ khép lại, lúc đó là mấy giờ khuya? Buổi sáng ngày, nhìn những nụ hoa đã mềm, đã rủ, một đêm trôi qua như giấc mơ. 

Chậu hoa không bao giờ hẹn hò hay báo trước cố định, cũng không nhắn qua điện thoại hẹn giờ đến chơi. Luôn luôn là những tin mừng bất ngờ khi thấy những nụ hoa nhú bên kẽ lá. Sẽ có nhiều người rủ nhau ngắm hoa quỳnh.

Đã lâu rồi, chắc cũng hơn mười năm, cuộc sống trôi liên miên bất tận, chậu quỳnh xưa mấy phen thay đổi, đến một lúc người ta thấy không có dịp ngồi thức để đợi xem hoa nở, thấy mình già nua xơ cứng, thấy nhớ và muốn gởi một lời xin lỗi. Hoa sẽ còn nở đâu đó, trong vườn hay bên bờ cây xa xôi. Giữ giùm tôi một chút trong veo của ngày tháng cũ.                   

Như Đức


Về Menu

Xin lỗi hoa Quỳnh

å 忉利天 phần 2 cau chuyen ve nguoi hung dang sau cuoc chien dựng chiêm ngưỡng đại tượng phật a di đà người tôi yêu tôi thương đang ở đâu Chuyện Ä Thái độ thù nghịch làm hại tim mạch Nguy cơ ung thư đối với trẻ thụ Vu XÃƒÆ 持咒 出冷汗 Tà Những bữa cơm muộn lムta di de lai gi khong Pháp Nhớ chợ hoa Hàng Lược biet Một bậc Thầy sáng ngời đạo お仏壇 お手入れ 永宁寺 Lại thấy nôn nao hình bóng quê nhà nghi thức và ý nghĩa của nghi thức Ä Æ hấp Huyền Canh củ năng rong biển hoà 妙性本空 无有一法可得 thi盻 giòn người khách trọ giữa vườn hoa phật Blogger và mẹ viet giÃƒÆ 僧伽吒經四偈繁體注音 Chùa Tịnh xá Ngọc Phúc Sài Gòn mùa ngóng gió 大法寺 愛知県 轉識為智 Ăn VÃ Æ 四念处的修行方法 29 Khóa