Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

リフレクター 葉っぱ 三木影视 皮膚無力症 急ごしらえ 益大私房菜馆 樹木葬 Nói lời tri ân gia hạn nhận bài 皇后鎮 清呂 遠藤実 Mùa Xuân 피의게임3 시윤 ペンタックス ふぁ43 コンクリート 舗装活用マニュアル 島根陸運局 Trò 설렁탕 고기 삶기 アイフォン 電卓 戻せない المنظمة العربية للتربية 年輕所耳聾 春日大社ツアー 5 biểu hiện thiếu vitamin thường thấy 横浜市 優良工事表彰 令和5年度 船から人が消えた 橋本尋 å 都å å 八戸市 ディアハウス статград по русскому 10 龍璽廚衛 終末期医療 患者負担 国別 积极向上的名言警句 방진스프링행거 不鏽鋼等級 佛教中华文化 班禅达赖的区别 橋本直 橙式部 던파 점유율 9퍼 부산광역시 임대주택 매입 ç¾æ åçç½ ソフトバンク 光 解約 紳士 スラックス おすすめ Một tư liệu về cố gắng cải 관찰일기 웹툰 디시 원주 경기도 ポストシーズン 英語 小三元 なんはん 小浜温泉 ホテル 櫟の丘 экология ботулизм термин Tháng Giêng nhớ mẹ Câu Chuyện Dòng Sông và dịch giả Phùng деревянный человек икеа подачапроектуна 親指だけ しびれ 治し方