Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

숲 인터넷방송 갤러리 せれな 佩真沈眉莊 時疫 김강산 대구 大陸身份證號碼大全 字 綺麗になる方法 각 수도권 대학 여름 방학시작 立山 ライブカメラ 영플러스 체크카드 디시 石垣島 トライク 広島市観光 翻车鱼 флис кофта 디시 파워앰프 추천 톰 클랜시 고스트리콘 ばすろまん 日本の名刀 ミメ 代々木八幡 足の指が痒い 糖尿病 ハッピーメール 体験談 大分梅ひびき 最高及用法 博力峰 不良人第七季豆瓣评分 タキイ種苗 マイページ ウーフェイ 株式会社沼田工業旭区 翔田千里 ヌキスト シートメタルベントプライヤー thương Quốc 四面道歌 歌詞 방호직 디시 데드아이 쉬엘의 이상상자 청와대출입 전담 くも膜下出血内因性 新しい領解文 다이어트 컵라면 디시 блефаропластика неудачная 스팀클라이언트 웹헬퍼 モンスターハンターワイルズ 沙剧情 仏壇 お 民俗建築 雑誌 てつこのへや オフィス 会議テーブル 中古 真 撮っ太郎の 撮日記 1日目 ヴィアトリス 出荷停止 多すぎる 奥入瀬渓流 ホテル trong luẠ주거환경개선사업이란 Những cơn đau không nên bỏ qua かぶしきがいしゃにんげん