Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

뇌혈관질환의 증상으로 보기 어려운 Gặp Giác Ngộ tôi đã đổi nghề 璃儿的小脚 gap 医歯薬出版 言語聴覚士 管理学 אזכרה 대성산업 모터 hay tao ra mot mua an cu that y nghia 신정동 엽기토끼 디시 藍澤證券 빨간벽돌카페 выдача загранпаспорта не æŸ ç å ªå ¼ Ð Ð Ñ Ñ Ð¾Ñ ç½ çº ç å 学校基本調査 平成7 vÃƒÆ 生徒ドンマイ בניהסמוטריץ фильм развод с сарой พ ธ ผ กพ ทธส มา 妊婦の山咲萌に生ハメして膣に子種を注ぐ 抬起頭才發現 流眼淚的星星 hoà егкр история декабрь 塗装屋さん プラグレ của 윤영철 安衛法 認定されなかった現場の事故 ループ線 海外 băng Tinh tế trà sen Hà Nội ふれあい介護サービス 福山市 Thương 退件设 한소희 가방 うわきえろ ブレーキチャンバー книга Соседи на крайнем 親子同樂 羽田空港 ピアノ 第三ターミナル 틀릭컬 갤러리 خرید مک بوک پرو tin tam cung duong tang bao Ситна Хата 디셈버 돌아올순 없나요 ランシング hãy tạo ra một mùa an cư thật ý nghĩa 塾宿題メモ ネオポルテ グッズ