Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

예뜰 麻海晶 diễu hành xe đạp hướng về ngày phật 류창보 道の駅 小坂田公園 Êการจ ดน مشاهدة مسلسل اللاعب سيد ท านคงร เร องบ ญค מתקן עץ לתבלינים quán thế âm bồ tát ค ม อเวรเย ฯ พระ ส ารวม صور لاجمل زب รถไฟจ น เว ยดนาม การเข ยนว ตถ hanh phuc chi don gian la song ma khong so hai ব ল চদ 마냥갤 เจ าชายส ทธ ตถะ منطق مرتبه اول tam biet lang nghe 平成11年とは مقدار آب برای پودر بدنسازی 栗駒円鏡寺 ºøÇ مرض الجذام 萬分感謝師父 阿彌陀佛 boi toan va nhung dieu can biet العرديب الاسم العلمي 不在者投票 ว ดป าพ ทธเมตตา บ านซาด 人 فلیم جنگی بین هنگ وپاکیستان 八木山南小学校 ดอกไม เร องแสง เคร องกรองน า จ ต ปปาตญาณ 마약범 空腹時 胸 圧迫感 มาตรฐานไส กรองน ำ เชาวพ นธ หลวงพ อเรา 勘定の種類株 สละศ รษะเป นทาน 文章牛肉湯 مسلسل الشريك المريب รถข ดไฮดรอล คต hinh anh nguoi phat tu thuan thanh trong thoi hien neu tri tue khong co dao duc soi duong 葛葉 色