Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

無住処涅槃 木製玄関ドア 再塗装 膝上 ソニー生命 世界株式 กาม น ไลฟ å² å ½å 神戸三宮 古着屋 おすすめ 自立 型 シニア ハウス 虎牙 日文 去年 平均気温 コンクリート桝 蓋 寸法 머큐어크라쿠프 кРйРРTu หาเด ยว ทว ต ゴルフ ベルト レディース 박철곤 縁石ブロック 五観の偈 曹洞宗 京都御苑 ランニングコース ค ณธรรมของมน ษย 画面モニター 半年 loi khuyen cac de tu cua toi 일본야돋 chuyện ăn chay trường của nội Р Р РҫРІРөСүРёР 日野こもれび納骨堂 お墓の見方 bỏ 今出彩賀 закупки юа 보살행 憲法 מלון כרמל קייטרינג תפריט 忿怒金刚坛城中的血肉骨象征 スプリンクラー 設置基準 6項 革 ホック 付け方 日本人レズ教師大塚と長谷川 大阪上高地バス 후루트스위치 烹佛祖 制片帮素材 경기도청출판공익법인 kỳ すごいクリトリ ですよ сердечно сосудистые ノースフェイス クレヨンしんちゃん ななこ お告げ コンクリート標準示方書 維持管理編 nÃÆ لقيط بن زرارة nha nhu lai Ð Ð Ñ Ð ÐºÐ¼Ð Ñ ÐµÑ Ñ ÐºÐ Ðµ