Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

小巨 手作り納豆の作り方 부산 Đầu năm đọc sách 코르크 алабай phật dạy về pháp lãnh đạo かーるおじさん からくり時計 choang ngop hang nghin tuong phat thieng xuyen nui 南山人壽鑫滿富利變額年金 オニキスリング メンズ đứng dậy và tìm tương lai cho mình em джилл и джейк Ăn bí ngòi tốt cho sức khỏe như thế 상스러운 말이라서 주술회전스쿠나대사 Bệnh khô mắt do đâu điều trị thế музей мороженого и 魍魎一座 Làm quất ngâm đường ăn Tết хозяин и работник толстой Ûý 牧牛 中国渔民到底有多强 おしゃれ工房 ไบโอตนซงคจฬา 人禽之辨照片 リーマンショック後 持続可能な社会 まるやま アクア 大田原 аудиокнига Врач гусар ロケーション 出張撮影 台灣企銀 先細 ラジオペンチ 세교 디시 後妻業とは Quan điểm của Phật giáo về quyền tự tánh quan âm 1 無明 tát mã 相田翔子 ノーパン ha tinh phat hien chuong dong co thoi tay son 長崎県 離島医療 Thực hiện bộ phim tư liệu về cuộc 미자네주막 소곱창 耕莘護專 Hoài 阿彌陀經教材 Chỉ mất 200 đồng rau củ quả sẽ Vì sao người lớn cũng nên tô màu doi nguoi quan trong la hai chu vui ve фоп дія