Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

適用額明細書 業種番号 åœ พระ สมเด จ จ ต บร ส 疾病自己承受不了了有些崩溃了想一些极端念头 修习希求利他之心 日本鬼子 展開板 3 n 萨日娜 çŸ å nghĩa minh ni tự å å å 荻原館 医科大学の講師になるためには専門医資格は必要か 이름 개명 디시 Hồi ức một quận chúa Kỳ 1 Mối æ ç çš æ æ ä½ æ футболка ксанакс 退職願 書き方横書き シェブロンジャパン株式会社 オレイン酸2 アミノエチル いすみ市 めだか 斉藤歯科医院 渋谷 ドイツ財政裁判所 ไพศาล ก งวลก จ 인천병무청동원훈련연기디시 市立圖書館 電子書 丸亀市 住民票 交付申請書 مرادی بیمارستان میلاد 고려대 철학과 교수 살인 Ai không nên ăn cam quýt سیکس منزلیں رقص ห องไม เท าก นว שדה תעופה תבריז Με τα παντελόνια κάτω โรงเร ยนก ลยาณม ตร 遊び場 英語 バーバリー メンズ バッグ 真球 英語 白人 エロ 경상북도 구미시 옥성면 옥관리 산 萨迦寺 스페이스 한 영 cà Æn аудиокнига воспоминания о узнать что за шрифт с 入社問題 ユニーク ç æ¼ç å ç æ¾ä 過酸化鉛電極 コルベ電解