Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

thuong lam me oi thien tri thuc nguoi dua ta vuot qua gio bui dung de tinh yeu thuong tro thanh con dao hai luoi cÃ Æ y trừ phiền não hay chư phiền GiẠtam thuc buoc 佛說父母 Ngày cuối năm sự ảnh hưởng của phật giáo trong tang Chè khoai môn bí đỏ Nhật kí mùa chia tay lang 佛教中华文化 hạt cơm này con xin dâng vốn không dễ để chấp nhận NGHIEP Sữa chua giúp giảm sâu răng giả tướng của cuộc đời dung bao gio de nan au dam giet chet giac mo cua học cách gieo nhân lành để cuộc sống 萬分感謝師父 阿彌陀佛 Một ngày Thở và cười 怎么面对自己曾经犯下的错误 Tử uyển vị thuốc chữa ho hen Thần thức nghi ve phai thien nhap the Về lý tưởng bồ tát đạo Bệnh tiểu đường Diabetes Đức ba buoc hoa giai xung dot trong tinh yeu Họa phúc 僧伽吒經四偈繁體注音 Làm quất ngâm đường ăn Tết cha mẹ là nguồn mạch của sự Bánh trôi bánh chay Hình CHA bậc cao tăng đạo đức thủy chung Miền rét vội Chăm sóc sức khỏe người dân trong mùa xuân Cúm và những câu hỏi nóng bỏng Tai biến mạch máu não Xin nhớ ba chữ 借香问讯 是 Hoa dại オンライン坐禅会で曹洞宗の教えを学ぶ