Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

ศ รส สาตราภ ย Dà 最初的自己 警備員指導教育責任者講習 七佛灭罪真言全文念诵 什么胜之书 最后的历程 最幸福的事 エクセルセル内で改行 上人說要多用心 何謂愛語攝 最後の機種 輝栄会病院 로지텍 펜타그래프 키보드 最近の屋台 電源は入るけどモニターに映像か 脛骨遠位端骨折 プレート固定位置 Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20 11 Những 東証一部 市川由紀乃 دکتر ایوب ابراهیمی 河南有专属的佛教 最近的电影 سكس اتش دي những hậu quả của việc nói xấu ブッダ 教団 成立 最长五言诗 прожорливый синонисм 最高及用法 关于文化的名人名言 演若达多 月のうさぎ 景德耳鼻喉科診所 開放時間 sinh ra tu bun nhung khong dinh mac bun nho 月刊バスケ твиттер без впн Ð Ñ Ð Ñ Ð¾ÐµÐ Ð Ð½Ð Ð Ñ Ñ Ð Ñ Ð Ñ Ð¾ÐµÐ Ð Ð½Ð Ð Ñ Ñ 月間大負け mÓ côi 폐수 농축조 äºŒä ƒæ در همین نزدیکی 有什么叫餐 Tuân thủ năm giới bình an cho chính ว ตถ ประสงค مدهای دوربین عکاسی ว ดเขายายช ม 有关1942年的电影 nguong vong chon kinh