Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

Kính áp tròng giúp gì cho sức khỏe ส ทธ ธ ว ชญ ポルノハブ 日本人 スパンキング 高齢者 本 ランキング 골프엘보 디시 エニシダ枯れる 伍子胥 創価 ราคารถข ดซาน 35 sơ lược tiểu sử ni trưởng thích nữ ответы к пробнику по 林かつじ Пересильд 市町村 農業公社 設置 連合開放日 vÃ Æ สำน กสงฆ อ บลม ท phap mon tinh do борисовский завод натрия 鬼子母神とは แม ค าขายลอตเตอร شایسته جنت بابایی глицерин в электронных 터치드 디시 อ เตอร 브리 nhận chân khổ đế đừng bao giờ nghĩ trẻ nít không biết 口腔衛生管理体制加算 คำอน โมทนาร 二月のつごもに 答へ 品詞 オシロスコープ 画面 아프리카 꼭노 テレフォンカード 買取 岡山 بعد عدة ساعات وصلا إلى 玄米 5キロ 何合 ليكسورا بادي ميلك لترطيب 僧正遍昭 ソニー生命生命保険 パフューム 映画 食べられる 鎌倉市 ごみカレンダー ドジャースブレーブス 陆离小说免费阅读黑心苹果 宮古市競売物件 Ragu chay יד 2 אזור אישי ごうだひろき 불속랜스 덧입기 エクセル ひらがなに変換 Vu lan nhớ mẹ Một bông hồng cho em 민니 디시