Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

Ngoại 獨褲播 초탐정 사건부 ï¾ï½½ Suy nhược tinh thần làm tăng nguy cơ 自立支援医療 所得制限 あんかけチャーハン 关于文化的名人名言 vẻ 自治会 ハワイアン ä ƒäº ä 河南有专属的佛教 高原 窦唯 二郎松戸 歌麿 べらぼう 饥荒联机版 元気寿司 湯呑み 駅チカ 横浜 gap hoa do noi khong dung luc 横部 英語 Филом Фоден 孫 文 老婆 ناجحز タンクトップのお姉さん痴漢 긴토키 사주 디시 高岡市 名物 李安山 知识 พระพรหม 부산 광견병 신라 불상 ШәШҜШ ЩҶЩ ШӘЩӮЩҠ 테런테일즈북정보공개디시 gioi thieu sach moi nhat cua thien su thich nhat てんどん 漫才 қызылкөйлектекстпечать 불가리아 플로브디프 예술 아카데미 тв приставка андроид giáo 羯朱嗢祇罗 æ ªæµœ å åœ å åœ Tưởng niệm Ni trưởng Thích nữ Huỳnh 스토크스 이류 貪嗔癡慢疑 바이오 하자드 리마스터 한글 패치 พระพ ทธศ ลปาว アフラック 個人年金 5年ごと配当 日本 モロッコ 飛行機 ความเช อมโยงทางว 佐久間 良子 อาคารไทยเบฟควอเตอร Chạm