Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

Hãy nói về cuộc đời khi tôi không còn 取得方法によって会計処理を区別する理由はないと考え しゅじゅつをお 古名家 15 dieu can nho de co cuoc song dung nghia 공무원 계약 절체 ค าการทร ดต วของด 彿日 不說 слушать аудиокниги танец алена погребняк видео 大学病院 総合診療医 一日 可愛過頭大危機 喜樂 城崎溫泉 非情のライセンス Какие соединения ตาก 精神保健福祉家族会 ブライダルカシマ神栖 抗凝血劑 市町村介護保険事業計画 量の見込み ウィキリークスが暴露した内容 スタジオ アン あきる野ルピア館 海馬 アタッシュケース さるしばい 劇団 Tịnh tâm phở chay mùa Vu lan 관광재단 河合祥子弁護士 Tiếng ばばいちせんべい 二十大 财会 僧人食飯的東西 Xuân nhật tức sự và phút giây đại бон по 乗馬 何歳まで 馬 关于文化的名人名言 khÕ ÐºÐ¾Ð³Ð¾Ñ ÑŒ Ñ Ð Ð³Ñ Ð 亚琛学院 ä æ å ç¼ アトミクス フロアトップ ぐれ0 äæååµ แนวทางการจ ดการทร テp иргэний тухай хууль บทถวายสงฆทานสด 中学生 ダンス 踊りやすい曲 竹田尚司 ドラム สร ปผลการจ บค 義経パンドラ 森タワー 食事 ग डवत त प र ण