Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

글리코겐 수분 탄수화물 カーエアコン クーリングユニット ペルオキシダーゼ 酵素サイクル кастодиан банкны гэрээ 최창규 교수 神火百岁 Cơm tấm bì chay Nước có cồn nước tăng lực uống 티모디시 催眠钟摆 truyen cay but 義母 エロ スライド 氏名の順番 玩伴貓耳娘 고곡천 소하천구역 Tản văn Người mẹ của tôi コーセー化粧品 cảm nhận từ đất Lễ húy nhật lần thứ 16 cố Đại lão 台北市捷運 Tản văn Người mẹ của tôi アルストロ コヨーテ boi vi dau ma bat hieu 大戶通路 chùa phần i hạnh phúc gia đình bat nhi niem vui khong nguyen nhan bat chanh dao 3 chanh nghiep hành động thương yêu 南科堤塘湖面積 hanh dong thuong yeu 柴山漁港 野猪诱食剂 bát chánh đạo 3 эффективно очистить нубук 칠성여래 전각 津田山 سكس افلام تركية سينمائية tinh thần tuệ giác văn thù 宇都宮 下水管 老朽化 モッチダリンダ بیمارستان نیروهای مسلح 座敷童子 デジマート Ý nghĩa giáo dục qua pháp hành Tự tứ 아주대디시 35 năm nhìn lại một chặng đường ba điều cần suy ngẫm trong cuộc sống 白鷲 Ni trưởng Thích nữ Viên Minh viên tịch Chè khoai môn bí đỏ