Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

м лҸ м ңн ң дә и ҙ å é ªå æ м җн нӮ к Ө æ ä æ æª å š กฎ ก พ Ð¾Ñ Ð¼ÐµÑ Ð Ñ ÑŒ 敏實科技大學 หน าพ ซซ า 核兵器を無力化する兵器 ล ข ตฝ นฉ นและเธอ 救急搬送費用 ä½ ç Đôi bàn tay ba 調教朝桐光 Ð ÐµÑ ÐµÑ Ð³ÐµÑ Ð¾Ð² 土肥桜 名所 教学实习教案 ผลไม ไหว พ อแก วรเทพ ล มป ต ก ล 加速器 英文 中道の思想 thoÃ Æ デコ 始球式 教學助理年齡 奥多摩 バス hanh dong thuong yeu ว ดส ทธ ห างห นส วนจำก ดต ยา 数字のなぞり 三毒の煩悩 คำพ ดใดทำให เส 速食店遊戲 ส งท พระพ ทธเจ าสอน 成交的藝術 æˆ æ æ è コノ塾 教材 اجراءات اصدار مجلة علمية 文宽自由之路 深沢工務所 лҲҲ нҷ мһҘ 子供 降りた畳 ж еҒңеҚғе ҙ è çš çœŸçš chua benh hiem muon theo quan diem phat phap chanh nghiep dong nhat ky dang suy ngam cua mot nguoi truoc luc خليلي ليس الرأي في جنب واحد 台北市捷運 พระโสดาบ นม อ