Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

一分拍出量 আদর শ ব ক য ค าพ ดท ท าให ผ ฟ งเจ 첫여름 완주 키워드 lịch sử kết tập kinh Đặt gánh nặng xuống あじき路地 京都 ブルーランナー コードブルー 湯澤 栄鎮 弥陀観音大勢至 chí 파이어레드 전기구슬 梵僧又说我们五人中 勝義諦 四种马 照らす 成和工業所 白鵺祭 立地適正化計画 意見募集結果 เอกอมร เพชรคล าย 口腔衛生管理体制加算 课程表鼓励孩子的话 ブッダ 八正道 โมหาคต 鲋榺咍膦产廿腇撤薟驩褰軫吰嗎紷捌覹饊碥漰睷妅豽 ว ดป ว นพระเด อนน 法相宗 意味 玉置妙憂 คำ อวยพร ร ปว นพ อ 元代 僧人 功德碑 การ ดอวยพรว นคร 樂子人 お祈りメール 報復 ต หนองทรายขาว 射る 活用 古典 คนธรรพ มาเก ด å ä 青瓷周传雄歌曲主要想表达什么 ガス消火 機械式ロック قصيدة البردوني ما أصدق ว ดดงโคกขาม 之樂 ç æ ¹ стратегия ภาพว วสวยๆฟร マルシィ บวชเพราะเก ยจคร từng sợi tóc nhẹ nhàng rơi xuống