Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

挟搬機 値段 うなぎかばん 花鳥風月 コナン 金田一 부산광역시 벽보 게시판 금정교육청일자리 جيدن سميث ban ve van de an chay Ли Сэ ён ОТЗЫВЫ О ЦЕНТРЕ ПАТОЛОГИИ ôi 同桌上课玩跳蛋作文 インスタ 時計 王长秀 姜梦 ヘリサート タング 残り попрыгунья аудиокнига 苏小涵妈妈 tu sanakavasa 东芝大白梨 年末調整 生命保険の控除額 敜莭酱瘷隻潠蚀赉賐夬祦諹亗睬虄鉚鲝硼艰 Thể dục tốt cho người béo phì bị 光祿勳 대학중퇴 교행 디시 木村昴嫌い 熱海高級ホテル Ngọt стравинский свадебка ноты สวดมนต ตอนเช า アイドル 確定申告 源泉所得税 시금치 콩나물 된장국 長崎県 建設業 変更届 Мель Бони Сюита для флейты 大稻埕皇帝頂樓屋突 การบร หารกล ามเน 切眼是什么 らふ すたれ 北海道 鉄道 採用 アリスのコーンポタージュ 마비노기모바일 부캐 전설 絵ろうそく祭り 激动的昭和史军阀未删减版 おぶれ досрочный егэ 香港年金收入會影響公屋資格嗎 福誠高中 吉弘知恭 февраль кыргызча 拉拉山 肩峰部骨折脱臼 四爱网站