Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

最后的历程 듀단 24억 меёртвые души слшуать по меломанка минимальная сумма вклада в 이마트 골키퍼 장갑 一棚是什么意思 прасковья юсупова смотреть жены и дочери 鹿児島 陸上 返金 領収書 木下洋子 AV 無修正 醴陵市黄沙村村支部书记 内海光司 phật chỉ 3 nghiệp báo khiến hôn nhân 국가유공자 등 권리포기자 처리지침 大原簿記情報ビジネス医療専門学校宇都宮校 ะกะพ ถ พ 男鹿 清水組 Bánh cúng món ăn mùi nhớ ばんしゃくのりゅうぎ トマトと相性の良い食材 ハリー ポッター AIで翻訳 食料米 나루토 연재 시작 雇用保険 事業所番号 わからない 旭川動物園 английский язык пробник 雑誌 肖像権 основная формула упругого レーヴランデのゆめひつじ 劉珞亦學歷 Ni trưởng Trí Hải Một đóa sen ngát 津田沼発 夜行バス セルゲル法 保険適用 山本直樹 学校 ペンギン 魅魔求生日记 中村様分 Кадр 배류코일 绿帽夜市小说 핫멜트 野球ゲーム 結婚 にとりさやか 艦これ オリョール ボスマス สาโรจน เลาหส ต 최병철 원장 โลกท ปกสาร 에어스타 발베니 青梅 花しょうぶ ラジエーターホース 自作 티켓팅 디시