Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

印度人去香港需要签证吗 表参道 地価 國小廢校 北后号收 tại sao ba không giàu có 七味白朮散 การน บว น 東京佼成 灵魂沙 東佳牛肉麵 램리서치 채용 琥珀 古代 日本 玩具反斗城 塔の峰千本桜 äºçæˆçæˆ 梵僧又说我们五人中 菩提阁官网 如何是压路机 работа пермь 상승 더뎌 美國國安局 لالبللاىخهمء لاىىلا ر phần 3 U日高屋で からあげ定食 Ð¾ÐºÐ¾Ð Ð¾Ð¾Ñ ÐµÐ½ 什么是佛度正缘 ß アソビュー お手伝い料金 นล นา ชยสมบ ต Бетховен Песнь Миньоне แบบฟอร มต ดต ååçªäåç¾ 漕河泾街道卫生服务中心 双飞母女 姐妹花 退件设 uu加速器 兌換馬 loi phat day ve cong on cha me べらぼう ねたばれ сайкл на электросиле みちナビ福井 3年生 漢字プリント 難しい 森永卓郎 コレクション 訃報 北海道札幌国際情報高等学校 僧人心態 Метод Монте Карло в テンピュール 枕 布団乾燥機 ספרים בחצר כפר גלעדי 背靠背合作 阿吽の 相沢菜々子 心跳過快吃藥 什麼病