Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

ఆదరణ క డ క క ర డ 山田玄太郎 トビア пик коммунальные платежи След серии по сезонам බදධනසසත 五嶋医院各務原市 习近平总书记今年几岁 グループホーム 体制届 インターフォンとは 大きさや傾きなどの図形の幾何学的特徴に関する錯視を幾何学的錯視と呼ぶ деменция это 大阪府大阪市城東区関目4ー14ー9メガロコープ関目1102 dÃƒÆ 酸化準位 大きいと バリ島 時差 групи допуску з Thơm ngon các món ăn từ cốm TT Huế Tảo tháp Tổ sư Liễu Quán 確蔵 原酒 横浜みなみ薫保育園 这个恶人想要抢救一下 漫画 岩手大 入試問題 Bác sĩ Erich Wulff ân nhân của Phật khi mệnh chung 레전드방송 Làm bắp cải cuốn cho mâm cỗ chay демонсомнения テレビキャンセラー التامي 放送局順位 äåäæå 姐夫干死我 大悲咒的威力有多强 タイミー バイト 単発 検索 헥사곤 공통수학 什麼是幸福之道 중국의 영유권 분쟁 빈수레가 요란하다 디시 ค าร องขอร บค าเส มอเตอร ช ดเก ยร 中林野笑瑠 засновник будівельної 吉備中央町 аванесов карен анатольевич chết がん細胞 かゆみ 大志の年齢 タイトな นต ไภ มา ถดถอย ภพ ภพ