GN - Và con nhớ những mép giấy quăn luôn được mẹ xếp thẳng, để cuộc đời con như trang giấy trắng...

	Yêu lắm nét chữ của con

Yêu lắm nét chữ của con

Ảnh minh họa từ internet

GN - Mẹ yêu lắm những nét chữ con viết. Hẳn rồi, con nhớ mẹ đã cầm tay con dạy con đưa những nét bút đầu tiên...

Con còn nhớ, mới gần đây thôi mẹ nhỉ, con đi chơi nhà bạn, thấy nó thu gom hết sách vở... bán, khi chúng con mới kết thúc kỳ thi chuyển cấp. Mẹ nó mắng: “Thi xong rồi dọn dẹp bán hết đi, để nhà bừa bộn!”. Con thầm nghĩ mình cũng phải về sơ tán đống chiến trường mà hàng ngày mẹ vẫn dọn hộ con kia đi thôi. Chắc tại mẹ mình quên không nhắc, con cũng về thu xếp bỏ hết vào thùng các-tông chuẩn bị... bán!

Nhưng không! Khi mẹ thấy con như vậy, mẹ đã ôm con vào lòng cười nửa đùa, nửa thật: “Con định bán gia tài mẹ đã cho con sao?”. Mẹ ơi! Giờ con thấy thấm thía câu nói ấy quá. “Một quyển sách với con quá mỏng nhưng liệu nó mỏng không khi theo con từng ngày tháng đến trường?” - khi ấy mẹ đã thì thầm như vậy để con đủ nghe, để con chú ý và có lẽ ngầm định để con hiểu.

Những trang giấy thấm màu mực tím đã khô, con giữ lại cho riêng mình tất cả, để trên đường đời hối hả con nhớ con của mẹ ngày xưa.

Và con nhớ những mép giấy quăn luôn được mẹ xếp thẳng, để cuộc đời con như trang giấy trắng còn đọng mãi những nét chữ đầu tiên mẹ và cô đã dạy con nên người!

Hoàng Thị Nhã


Về Menu

Yêu lắm nét chữ của con

bo tat hòa thượng thích thanh chân 1905 gián Thêm nhiều chùa chân tiên 腳底筋膜炎治療 làm sao để tu tập theo giáo pháp của nuoc co y nghia gi Thiền rửa chén chờ thần chết an cu kiet ha xuat gioi nhu the nao la dung phap 般若心経 読み方 区切り du giÃ Æ Chút tình cùng Sơn Thắng pho mon chieu thu sau Thất tầm niềm テス hát ru con Äà Làm thức uống bổ dưỡng từ đậu nành ï¾ ï¾ å sự màu nhiệm khi niệm phật Cấu 静坐 dù BẠn Na vị thuốc hạ khí tiêu đờm tam phap an ta mãi đi tìm chua cam son hai món chay cho ngày cuối tuần mà ŠBưởi 与佛文化有关的字词常见 na Món chay ngày Tết day 心灵法门 thân và tâm là một hay không phải là VÃÆ 同分 Hại thận vì uống nhiều nước khoáng cñu già 若我說天地 tảo mất Từ Rạch Cát tới Tòa Đại sứ