• - Mùa Vu lan, tôi cài lên ngực áo mình bông hồng màu đỏ, hạnh phúc vì mình còn có mẹ. Nhưng tôi hạnh phúc hơn là khi tôi tự nhủ: “Mình phải sống tốt như mẹ mong”.
  • Má tôi là nông dân nghèo thứ thiệt của vùng đồng bằng sông Cửu Long. Chẳng những nghèo mà má còn thất học. 18 tuổi, bỏ đàn em chút chít sau lưng, má lấy cha tôi cũng nông dân nghèo, lại mồ côi. Một đàn con nheo nhóc ra đời, đứa nhỏ lủi thủi theo đứa lớn. Hơn 70 năm trong đời má, lễ nghĩa kiểu trí thức là cái gì đó rất đỗi xa lạ.

阿修羅 phap minh asvaghosha Kinh duoc su tuong so phat 心累的时候 换个角度看世界 hành hương trụ thiû làm thế nào để không trở thành nạn Vô thường Thầy Điều bún cuoi nam Phá Ÿ 和尚为何多高寿 đi cũng là về 弘一法师作品 放下 cai gi roi cung den bài văn vần cảm thương những linh hồn các cảnh giới tái sinh giúp người trợ mat me hai lan khien toi tinh giac Ä Ã³n su khac biet giua phat lich va phat dan sinh niet ban Lần về dấu vết của ngài Đường si mà ra Hớn hở tìm nhau 25 phan 4 ket luan duc phat noi ve tiem nang cua con nguoi hòa thượng thích thanh chân 1905 chùa thiên phú Lễ tướng mạo của một người là sự ト妥 Kinh a di da sự cần thiết của bát kỉnh pháp vi sao phat tu chan chanh phai an chay giới ï¾ å ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm 15 điều bạn không nên chấp nhận trong vì sao người dân bhutan không sợ chết Nét chữ của mẹ tôi tác bông hÓng cài áo