Tìm hiểu thêm về Cholesterol
Lan Hương viết theo tài liệu báo TIME (tháng 5/2006)
Gần 100 triệu người dân Mỹ có Cholesterol cao trong máu. Nếu bạn là 1 trong
những người ấy, thì đã đến lúc phải bình tĩnh và quyết tâm chống lại nó.
Ai có thể ngờ được là cái cục mỡ tí ti vậy mà gây ra trở ngại cho con người. Đó
là Cholesterol, một chất mỡ do gan tiết ra mỗi ngày cỡ 1,000 mg. Đa số con người
chúng ta ăn thực phẩm vào trong người và chế thêm ra khoảng 700mg nữa. Những
thực phẩm gây ra cholesterol là :
1.- từ động vật như: thịt, lòng đỏ trứng gà,
2.- từ những thực phẩm được chế tạo có nhiều chất mỡ như:
cà rem, phó mát, thịt "đỏ" (red meat)
3.- từ những thức ăn đã được chiên, (rán) bằng dầu thực vật như:
Khoai tây chiên, thịt bò xào, thịt gà rán vàng, v.v...
Cơ thể có cần Cholesterol không?
Cơ thể con người cần Cholesterol để sản xuất vitamin D và giúp gan tiêu hoá một
số mỡ.
Thành thử ra cơ thể con người bắt buộc phải có Cholesterol, nhưng có nhiều quá
thì không tốt.
Muốn duy trì đúng mức Cholesterol trong người thì phải số lượng phải dưới 200mg
trong máu.
Có 2 loại Cholesterol: HDL và
LDL.
Loại H( hài hòa )DL là loại tốt cơ thể phải cần
loại này ít nhất là trên 60mg. Loại HDL này sẽ ngăn cản loại LDL dính vào thành
của mạch máu.
Loại L( láo lếu )DL là loại xấu, loại này phải ít
hơn 130mg mới được. Loại này mà nhiều quá, thì sẽ đưa đến "tai biến mạch mão
não, quỵ tim,v.."
Vì vậy có người khoe mỡ trong máu của họ dưới 200mg nhưng nghiên cứu ra thì HDL
chỉ có 30mg và LDL có tới 170mg thì nguy rồi.
Tất cả chúng ta nếu cứ trên 20 tuổi là cứ 5 năm phải thử máu xem tình trạng
cholesterol. Nếu cholesterol trên 200mg thì nên coi chừng và thử nghiệm nhiều
hơn. Loại LDL "láo lếu" là loại mỡ sẽ bám vào thành của mạch máu, dần dần làm
mạch máu hẹp lại, chặn đường đi của máu dẫn về tim và từ tim trở lại các cơ phận
khác.
[Một ví dụ nói cho dễ hiểu là những mạch máu giống như những con
đường hẻm chợ bàn cờ Sàigòn, mà loại mỡ xấu như rác rưởi, bàn ghế, đồ đạc mà
dân chúng vất ra còn đường hẻm, xâm chiếm dần dần đường hẻm, làm hẻm nhỏ hẹp
lại, gây nên nghẽn lối lưu thông, chạỵ xe Honda còn phải lách qua lách lại,
còn xe hơi thi xin chịu. Đến khi có cháy nhà thì đường hẻm nhỏ như vậy làm
sao cứu hỏa vào cứu cho được.]
Thực ra cơ thể ta tiết ra cholesterol cũng đủ rồi, đâu cần ta phải quất thêm
hamburgers, phó mát, khoai tây chiên của McDonald, Burger King, Wendy hay Lee
Sandwich nữa, vì những món ăn khoái khẩu đầy dầu mỡ này vào là nó đè bẹp loại
"Hài hoà" của chúng ta đi mà lại làm tăng loại
"láo lếu" lên nữa.
Bây giờ phải làm gì?
Những bác sĩ chuyên nghiệp về bệnh tim mạch khuyên là chúng ăn khem đi một chút:
ăn rau, hoa quả, bánh mì "đen", hay cơm gạo lứt. Nên dùng dầu olive hay canola,
ăn cá, nghêu sò thay vì thịt. Tìm những rau củ có mầu đậm như cà chua, cà rốt,
ớt đỏ, bắp cải tím là những thứ có "chất tố" gúp bảo vệ các tế bào.
Ăn uống là một chuyện, còn vận dụng cơ thể là một chuyện khác nữa. Mỗi tuần dành
ra 3 ngày mỗi ngày 20 phút để đi bộ, chạy nhảy, bơi lội, làm vườn, cắt cỏ sẽ làm
giảm bớt loại mỡ xấu đi nhiều. Nếu ta vận động cơ thể sẽ tránh được bệnh trầm
cảm (depression)là một trong những nguyên nhân đưa đến cao mỡ trong máu.
Hiện nay y khoa đã tiến bộ nhiều và các nhà báo chế đã làm ra nhiều loại thuốc
có chất Statin giúp cho gan tạo ra mỡ tốt thay vì mỡ xấu. Những vị có
cholesterol từ 240 trở lên thì nên đi thăm bác sĩ đi, yêu cầu họ cho thử máu,
tìm cách cho thuốc thích hợp để giám mỡ trong máu.
Thay lời kết
Mỗi lần đi khám bác sĩ, thì nên ghi ra những câu hỏi, và kể rõ tình trạng sức
khoẻ của mình. Bác sĩ không phải thần thánh chỉ nhìn vào hay đặt ống nghe chút
xíu là chẩn ra được bệnh đâu. Họ cần những dữ kiện do bệnh nhân nói ra, thì mới
làm những thử nghiệm để tìm ra manh mối được. Bác sĩ y khoa đào tạo tại Hoa Kỳ
đều được huấn luyện phải dựa vào kết quả thử nghiệm để định bệnh, chứ không dám
đoán mò vì sợ bị đưa ra toà bồi thường hay bị mất bằng hành nghề.
Có bệnh nhân đưa đến phòng cấp cứu kêu là đau bụng thì các bác sĩ cũng bó tay vì
trong bụng có muốn ngàn thứ bệnh, chỉ có cách cho thuốc cầm đau, rồi lấy máu đem
thử, đưa vào phòng ultrasound, quang tuyến chụp hình so với kết quả thử máu mới
định bệnh được . Bệnh nào cần mổ ngay thì chuẩn bị ngay phòng giải phẫu.
Những tai nạn: gẫy tay, gẫy chân trông thấy ngoài da thì rất dễ dàng, chứ những
nội thương thì rất khó chẩn bệnh nếu không có thử nghiệm chính xác. Ở các quốc
gia chậm tiến, không có phương tiện thử nghiệm thì bác sĩ chỉ có cách đoán, đúng
ngay lần đầu thì được bái phục lắm, còn đoán sai thì có quyền đoán lại, đến khi
nào đúng thì thôi, còn không đoán được thì phải ký giấy cho đưa vào bệnh viện.