Thơ - Đến và đi.

  .


Đến và Đi

Tuyển tập thơ của Phổ Đồng

Mục Lục

 

 

MỘT NỤ CƯỜI ^

 

Ngày xưa buồn hiển hiện

Kiếp người quá mong manh

Nỗi đau lòng canh cánh

Thương cho một nụ cười.

 

Hôm nay buồn đi vắng

Không nỗi buồn, mênh mông

Tràn đầy tâm ảnh hiện

Thế giới ngập hoa không.

 

Mai kia buồn lắng đọng

Soi rõ bản mặt xưa

Một cục thịt au đỏ

Máu trào nối đường qua.

 

Thoảng qua từng hơi thở

Vào ra một kiếp người

Êm đềm như lắng đọng

Nhặt hoa miệng mỉm cười.

 

 

 

 

GIỌT NẮNG^

 

 

Ta mang một giọt nắng

Nghìn năm đọng hai bờ

Sương tan cười mây vỡ

Ảnh hiện trăng đáy soi.

 

Dòng sông ánh mây hiện

Bồng bềnh lạc xứ xa

Ráng chiều nghiêng đổ hạt

Rừng sâu mờ núi xa.

 

Chừng ngủ quên giọt nắng

Mở mắt gió đông về

Mùa xuân hoa chao động

Nắng loan rụng bóng chiều.

 

Tường rêu xanh năm cũ

Sáng lên một chút buồn

Ngày qua lay đầu mộng

Mốt mai cuốn xa nguồn.

 

Tàn xuân nghiêng sợi nhớ

Nắng ngủ bờ ráng pha

Sợi tóc mềm bến đỗ

Luân lưu tháng năm gầy.

 

 

  

 

 

 

SANG TRANG^

 

 

Đưa người

qua cuộc tử-sanh

Biển dâu thành bại

hư danh một đời

Buông tay

giọt nắng bồi hồi

Vô thường lay động

chơi vơi phận buồn

         

Trăm năm

bóng ngã hao mòn

Nghìn năm bụi đỏ

cuốn nguồn tịch liêu

Chim trời

cánh mỏi đìu hiu

Đường qua mất dấu

ảnh chiều hư vô

 

Ráng hồng

níu hạt chơ vơ

Nằm nghe trăng đổ

bên bờ thời gian

Mây buồn

gió đuổi lang thang

Cho ta hỏi thử

không gian mấy bờ?

 

Đâu rồi

giọt lệ bơ vơ

Đâu rồi tiếng nói

nguyên sơ nụ cười!?

Từ cuối kiếp

đến đầu đời

Bỗng dưng phút chốc

đổi dời sang trang!?

 

 

 

 

 

 

CHIỀU QUÊ^

 

Lúa xanh reo nắng đậu

Cánh cò mỏi đường qua

Lặng lội bờ sương cũ

In hình điểm đồng xa.

 

Luỹ tre thềm gió lộng

Bóng ngã chiều mông lung

Chiều quê êm đềm xuống

Mùi lúa thoảng đưa hương.

 

Đất thơm mùi cỏ dại

Tanh nồng nước phèn cay

Quyện thêm mùi rơm rạ

Bức tranh quê hiện bày.

 

Mục đồng lưng trâu cỡi

Trâu thong thả đường về

Tiếng sáo diều thoang thoảng

Gió hiu thổi bốn bề.

 

Chuông chùa buông nhẹ tiếng

Lay động bóng chiều qua

Đèn nhà ai mới tỏ

Giọt nắng vắng bờ xa.

 

 

 

 

 

 

MỘT CHÚT HƯƠNG^

 

Sáng nay sunset nở

Ráng chiều lay bóng đêm

Đọng mãi hương trời cũ

Lửng lơ suốt trăng tàn.

 

Người đi mang sợi nắng

Làm vỡ cõi hư vô

Vầng trăng thương nỗi nhớ

Trăng nay lạc nơi nào?

 

Duyên đâu từng sợi nhỏ

Khởi động vô thường lay

Ra đi còn đọng lại

Chút gì sót trăm năm.

 

Vầng trăng nghìn năm tỏ

Ráng gầy qua gió bay

Lảng đãng bờ sương đậu

Hương lan đọng bên ngày.

 

 

 

 

 

 

LÀN GIÓ^

 

Từ kiếp nào làn gió

Lang thang lạc bước chân

Ta làm duyên hạt bụi

Hai bờ vọng, phù vân.

 

Sát-na từng giây chuyển

Vô thường chạm hư không

Càn khôn đầu ngọn gió

Nhật nguyệt điểm từng không.

 

Nghìn năm thương làn gió

Vào ra  cõi có không

Từ sinh qua tử lại

Thở ra vào cộng thông.

 

Gió đông lay tuyết rụng

Hoa khai động xuân phong

Gió hè du sen nở 

Lá vàng ánh thu phong.

 

Phù vân hạt bụi nhỏ

Giọt nắng gió cỏn con

Duyên nhau hiện sinh diệt

Nâng niu cuộc sinh tồn.

 

 

 

 

 

ĐẾN VÀ ĐI^

 

 

Người mở mắt

với hai bàn tay trắng

Mồi lợi danh 

Khêu gợi đến vô cùng

Và từ đó

những mong cầu tranh thắng

Tự biến mình

làm con vật thiêu thân.

 

Mùi danh lợi

thoảng đưa mời hấp dẫn

Tự đốt mình

qua vinh nhục buồn vui

Cho đến khi

người buông xuôi cát bụi

Vinh nhục 

bại thành

bỗng hóa hư không!

 

Và tay trắng

vẫn hoàn bàn tay trắng

Còn lại gì

sau đôi mắt khép kia!?

Niềm hối tiếc

đọc qua bờ thất vọng

Ôm nghiệp đời

tham đắm hận cuồng đi!

 

Và như thế

bao giờ dừng lại được

Kiếp luân hồi

đan trói khổ đeo theo?!

 

 

 

NHỚ HÀ NỘI^

Hà nội sau ba tuần lễ rong chơi ( 04-24 tháng 03 năm 2003),

 nay chỉ còn lại trong ký ức.

 

 

Phổ Đồng.

 

 

Hà nội giờ

chỉ còn trong ký ức

Cảnh mưa phùn

gió bấc lạnh căm căm

Nhớ gối chăn

qua làn hơi thở ấm

Cho thịt da

hâm nóng mộng nghìn năm.

 

Nhớ Thăng long

ngày đầu xây dựng nước

Thịnh trị một thời

oanh liệt một phương

Còn gì

ngoài văn bia-quốc tử giám

Khiêm tốn trở thành

di tích quê hương!

 

Nhớ tháp rùa

đứng nghiêng chờ nắng đổ

Mặt hồ gươm

phẳng lặng bóng chiều xiêu

Hàng cây xanh

mấy lần thay lá cũ

Cho nhựa về

nhú mộng hạt đâm mơ?

 

Nhớ hồ tây

mưa phùn bay giăng phủ

Bụi sương mờ

lảng đảng bến bờ xa

Từ Thiên phúc,

Kim liên về Tảo sách

Bước lãng du

bến đỗ gót đường qua.

 

Nhớ gánh hàng hoa

bên bờ yên phụ

Đôi vai gầy

ướt đầm bụi sương mai

Rảo bước chân

qua phố phường sau trước  

Đem cho đời

cái đẹp tưởng chừng phai!

 

Nhớ những hàng cây

xanh mờ nâu tím

Bóng chiều nghiêng

che phủ ánh trời xa

Bụi mưa phùn

tung gió bay trút lá

Cho đâm chồi

nẩy lộc với nghìn sau.

 

Nhớ ba mươi sáu

phố phường xưa cũ

Cửa đóng then cài

phong kín tường rêu

Của một thời

chỉ còn qua tên gọi

Ký ức nhạt nhoà

hiện thực còn đâu!

 

Nhớ tách chè xanh

vỉa hè hôm sớm

Ấm lòng người

hơi toả bóng mù sương

Bên tách cafe

ven hồ hoàn kiếm

Đường qua đi

lơ đễnh bước chân về.

 

Nhớ một cột

chùa xưa sau giấc mộng

Nét hương mù

sen toả ngát nghìn năm

Còn hiện tại

qua rêu mờ năm tháng

Chút tình xưa

dư ảnh mộng vì dân.

 

Nhớ mái chùa

cong cong chờ nắng đậu

Bụi mưa buồn

loan lổ vách tường sa

Vẫn hiên ngang

chở che hồn dân tộc

Nghiệp sống muôn đời

của tổ tiên ta[1].

 

                                                   05-2003

 

 

 

  

NHỚ CỐ HƯƠNG^

 

 

Chuông khuya

lay bóng trăng tàn

Lạnh giòng nước chảy

ngân tràn cuối sông

Đò ngang

nay đã xa nguồn

Thì nay thôi cũng

nghe buồn tha hương

Chốn về

đau nỗi nhớ thương

Chỉ còn ký ức

vô thường giòng trôi

Phù du

thương một cõi đời

Gió lay ngọn sóng

vàng soi bọt tàn

Nguồn xuôi

cuối bãi điêu tàn

Biển dâu hiêu hắt

âm vang bóng chiều

Mơ về

chốn cũ đìu hiu

Tường rêu vách đổ

thành xiêu xa dòng

Trăng buồn

rủ gió về sông

Soi dòng tâm sự

đau lòng nước qua

Giờ còn

âm vọng xa xa

Khắc sâu dư ảnh

quê nhà cõi không.


 


[1] . Theo ý thơ của Huyền Không: “Mái chùa che chở hồn dân tộc …”

                                                       

---o0o---

Cập nhật : 01-09-03

Nguồn: www.quangduc.com

Về danh mục

Vận động là chìa khóa ngăn ngừa ung Trường trung học chuyên khoa Bưởi 1908 tong quan ve du gia hanh tong 18 trung ấm Tha thứ chìa khóa giúp sống khỏe sống Ăn chay Vì mỗi loài đều biết đớn Mẹ tôi Tha thứ chìa khóa giúp sống khỏe hoàn tục thuơng hạnh phúc từ những điều bình dị Mát lòng với cháo đậu ăn cùng cà muối chương Hòa Thượng Võ Ngộ Thông Hòa Thượng Võ Ngộ Thông mÃƒÆ Chùa Phi Lai Long Đọi Dâu Mối quan hệ giữa tu sĩ triển Tại sao ngủ trễ và thiếu ngủ gây ra ÃƒÆ Câu chuyện của Steve Jobs về tình yêu Thức tu Ăn bông cải xanh giúp kiểm soát tiểu Trẻ Suy nghĩ về bước chân du hóa hạnh Đại sư Pháp Trí Tri Lễ 960 1028 nhin thau la tri hue chan that phan 1 Đại sư Pháp Trí Tri Lễ 960 1028 15 Sự linh thiêng kỳ lạở vườn tháp Huệ 12 loai nhan qua bao ung con nguoi can ghi nho Sự giác ngộ của đời tôi Chapter of my Truyền kỳ về vị thiền sư tổ nghệ Xuân vọng lịch sử và ý nghĩa của chuông trống Ni trưởng Diệu Kim Vị pháp sư đa tài kinh cầu siêu Đóa Các loại thực phẩm có lợi và hại cho vấn Quan điểm của Phật giáo về nghèo Cụ bà 114 tuổi Có tình yêu thì con Xuân nhật tức sự và phút giây đại Vai trò của gia đìnhtrong kiến tạo hòa Vị phò mã triều Lê và câu chuyện biến