Âm thầm có một bàn chân bước giữa cái nắng trưa đầy nóng cháy, khô ráp lẫn trai sạn, đang tiến về phía trước với biết bao ánh mắt ngấm nhìn của mọi người chung quanh
Dấu chân Khất sĩ

Âm thầm! có một bàn chân bước giữa cái nắng trưa đầy nóng cháy, khô ráp lẫn trai sạn, đang tiến về phía trước với biết bao ánh mắt ngấm nhìn của mọi người chung quanh.   Có người nghĩ thầm! tại sao phải tự hành xác mình như thế, và làm vậy để được gì? Nhưng cũng có người nhận ra được vị đó chính là du tăng Khất sĩ đang trì bình khất thực, giáo hóa độ đời, mà lật đật mua một ít thức ăn dâng lên cúng dường ngài.

Dù sao đi nữa, bước chân lặng lẽ ấy cũng âm thầm vững bước, cho dù thế sự có nghĩ sao, chê bai thế nào?. Thoang thoáng nghe được những câu nói vô hồn "Ông ấy! đang đi xin, hay ông ấy đang tự làm khổ mình" những chắc rằng không vì những câu nói đó, mà ngài lại trùng bước, in trên cát lại những dấu ấn đầu lưu luyến, như đó chính là câu trả lời vô ngôn, mà người đã để lại cho thế trần này.
  Có phải chăng? Người như một án mây hồng, đang lơ lững bay đi trên một bầy trời xanh biết, để lại cho đời một bóng mát, sự trở che, làm dịu đi cái nóng bức của trưa hè, nhưng rồi án mây kia lại vỡ tan và vụt mất. Đôi khi vị Khất sĩ ấy! đã phải đánh đổi và chấp nhận sự đớn đau của thế xác, giẫm đạp lên những gai góc của đời, cặn bã bùn nhơ mà người thế trần đã bỏ đi, để rồi sự khô ráp hay phải bằng máu của xác thịt.

Vì hạnh nguyện độ đời, cứu lấy những con người, còn đang mê mờ trong danh lợi, hay chơi vơi giữa cuộc đời vạn lối mà có biết nó là giã huyễn phù du như một án mây mù không chắc thật. Tại sao người ta lại vẫn mãi thờ ơ trong vô bờ ảo mộng, để cho bước chân người Khất sĩ vẫn lặng lẽ bước đi, chấp nhận đớn đau, để được thanh thoát tự đáy lòng, có chăng người đã thoát ra khỏi sự ràng buộc của thế nhân, để sống bằng tâm hồn của Bồ tát.
  Từng ngày trôi qua, cứ như thế! dấu chân kia lại càng khắc sâu hơn những nẻo đường đầy sỏi đá, nhưng lòng người sao còn quá tham sân, để không nhận chân được mà hồi đầu tỉnh thức. Quả thật, dù sao thì nét đẹp của một màu huỳnh y rực rỡ, một bình bát đất đen huyền, một con người khiêm cung vững bước, hay một dấu chân còn đậm chất lạc an thì đã phần nào khắc sâu vào tâm thức của những người qua lại.   Tháng ngày qua lặng lẽ trôi, dấu chân trước vẫn tiếp tục luôn phiên để tô đắp thêm cho những dấu chân sau, có rồi không sự trở về của nội tại, người đã hiểu, đã biết và đã chấp nhận làm một người viễn xứ nơi cõi hồng trần, đánh thức nhân tâm của những tâm hồn ô trược.

Để rồi thời gian đã phủ lên người một nét già nua, sự gầy mòn của thể xác, nhưng chắc rằng tâm hồn và hạnh nguyện độ đời vẫn không bao giờ phai diệt, bước chân tuy đã chậm hơn, run và đầy nặng trĩu, bởi sự bào mòn của quá khứ.
  Nhưng tại sao? Nó lại cứ mãi in hoài trên cát, không bao giờ phai nhạt, cho đến khi người đã trở về nơi mà người đã đến, sự tịnh lạc của chơn tâm và dừng nghỉ.   Thời gian qua rồi thì không bao giờ quay lại, dù con người ta cố nắm bắt và kéo giữ lại cho mình những kỉ niệm đẹp, nhưng người Khất sĩ thì vẫn mãi âm thầm trôi chảy theo sự tuần hoàn của tạo hóa, sống để hiến dâng và reo rắc hạnh nguyện cho thế trần, rồi lại trở về nơi tỉnh lặng, sự tịnh lạc của người đã sống.

Vậy xin cho nhưng dấu chân kia, mà người đã lưu lại cho đời, sẽ hóa thành những bông hoa tươi đẹp, toả ngát hương thơm, với vô vàng sắc thấm cuộc đời, thức tỉnh người trở về nơi tỉnh thức.

 
 

Về Menu

dấu chân khất sĩ dau chan khat si tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

vì sao ta không thể dứt ra được trong 麓亭法师 học cách tích đức từ cuộc sống 全龍寺 結制 雀鸽鸳鸯报是什么报 否卦 Bún gạo xào chay 閼伽坏的口感 利用宗教敛财的危害 ç æˆ ï¾ ï¼ เร องม ชฌ มาปฏ ปทา 住相 提等 根本顶定 八吉祥 thich Giòn thơm món nấm ngon duy ï¾ï½ モダン仏壇 Myanmar Ký sự mùa xuân Phần 2 Bago 山地剝 高島 白話 róng tử cái chết theo quan niệm của đức phật 寺院 募捐 thiet 般若心経 読み方 区切り お仏壇 飾り方 おしゃれ Quảng ペットメモリアル Ï บทสวด зеркало кракен даркнет 能令增长大悲心故出自哪里 Þ 天风姤卦九二变 阿那律 借香问讯 是 ç ëng 凡所有相皆是虛妄 若見諸相非相 佛說父母恩重難報經 Mưa cố đô 僧人为什么出家 Đạm thực vật giúp no lâu hơn Có liệu pháp mới làm chậm tiểu