Sống càng nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất kì ai Sống thật khó mà sao chết lại quá dễ Hôm qua vừa gặp nhau đây, ngày mai đã phải chia lìa nhau mãi mãi Sống thì có hẹn hò hôm nay, ngày mai nhưng chết đi thì chẳng bao giờ có một cuộc hèn hò
Hãy sống cho thật đáng sống, để không uổng một kiếp người

Sống càng nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất kì ai. Sống thật khó mà sao chết lại quá dễ. Hôm qua vừa gặp nhau đây, ngày mai đã phải chia lìa nhau mãi mãi. Sống thì có hẹn hò hôm nay, ngày mai nhưng chết đi thì chẳng bao giờ có một cuộc hèn hò nào trước.  


Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi.  Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc.

Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.

Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên, lãng quên nơi này để đi về một nơi chốn khác. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một bóng hình đã mất, khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.

Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi.

Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.

Cuối cùng thì ta nhận được gì khi còn sống trên cõi đời này? Tiền tài, danh vọng hay sắc đẹp chăng??? Không… chắc chắc là không rồi vậy tại sao ta cứ mãi tranh giành hơn thua, bon chen nhau, ganh ghét đố kỵ nhau?

Nếu sáng mắt mà thấy được cuộc đời vô thường, mong manh dễ vở thì có lẽ tình yêu thương đã tràn ngập trên thế gian này rồi, vậy hãy sống như ngày mai ta không còn được sống nữa, nếu ngày mai bạn không còn tồn tại trên cuộc đời này thì hôm nay bạn phải làm gì, sống như thế nào? Lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người.

Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ lại được người mình yêu… Tháng ngày hối hả trôi qua, vạn vật đều theo luật vô thường mà hủy hoại, thoáng chốc vụt tắt qua đi để lại nỗi buồn sâu kín trong lòng người ở lại.

Dù biết rằng qui luật sinh tử là lẽ ở đời, nhưng vừa đến lại đi không ngăn nỗi nghẹn ngào, cuộc sống mong manh như một bình pha lê dễ vỡ chính vì thế hãy sống làm sao để “khi mình sinh ra mọi người cười mình khóc – khi mình mất đi mọi người khóc mình cười”.

 Trong mỗi chúng ta ai cũng chỉ có một lần để sống, hãy sống vì những ước mơ của mình, ngay từ lúc này đây hãy sống để trở thành người mà bạn vẫn ao ước hướng tới, yêu thương khi trái tim còn đập.

Nói những điều cần nói, trân trọng những gì mình đang có,  thì chỉ cần một lần sống đó thôi cũng đủ để ta cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.

  Nhật Lệ    

Về Menu

hãy sống cho thật đáng sống để không uổng một kiếp người hay song cho that dang song de khong uong mot kiep nguoi tin tuc phat giao hoc phat

người sắp lâm chung nên để ở bệnh Ä Æ bà già và ngọn đèn dầu dÃƒÆ hồ quỳnh hương ăn chay và ngồi thiền Thở Những di tích lịch sử văn hóa liên quan 66 câu thiền ngữ trong kinh điển Chư tôn đức giáo phẩm tưởng niệm cố Ăn gừng để trị sỏi mật hôi ho quynh huong an chay va ngoi thien giup toi dep đại đức hằng thiệt với công hạnh PhÃÆp bai hoc tu cuoc song học Dự báo sức khỏe tim mạch qua xét Cà phê giúp giảm viêm nhiễm và nguy cơ net dep kien truc dac biet xu hue mình bai van van cam thuong nhung linh hon nga quy Trì chùa yên lạc bài văn vần cảm thương những linh hồn binh an va hanh phuc Bánh trôi bánh chay nghi thức hồi hướng tiêu trừ nghiệp Một người lái đò một người lữ 16 nền tảng da nen cung tat nien nhu the nao chùa các nhà sư châu á trên đất mỹ nghiep bao va tham hoa thien nhien Sô cô la hạnh phúc trong tầm tay bói Đọc kinh Tản mạn về Trâu 1979 ui xuat the gian hỏi đáp với thiền sư ottamasara về hôn nang giç ai quyết định cuộc đời bạn gui ban tre co y dinh xuat gia gap mùa thu Lễ tưởng niệm lần thứ 38 cố Hòa bổn phận của người xuất gia