GN - Trong ký ức xa xưa của con vẫn hiện về vẹn nguyên ngày mẹ đưa con đến trường vào lớp một.

	Mẹ & mùa thu

Mẹ & mùa thu

Mẹ dắt con tới trường - Ảnh minh họa

GN - Cứ mỗi độ thu về, lòng con lại nao nao nhớ mẹ, nhớ về những tháng ngày đã qua, những tháng ngày với bao kỷ niệm ấp iu không thể nói hết thành lời.
Mẹ bảo mẹ sinh ra đúng vào mùa thu năm 1945, khi cả nước đang ngập tràn không khí Cách mạng Tháng Tám và niềm vui của ngày Độc lập. Bốn mươi năm sau, mẹ cũng sinh con đúng vào mùa thu năm ấy. Mẹ đặt con tên Thu như để ghi nhớ về sự trùng lặp ngẫu nhiên này. Và rồi, khi con còn chưa đi học, thi thoảng, mấy đứa bạn trong xóm lại chọc ghẹo nói tên con là tên con gái chứ không phải tên con trai. Con chẳng bận tâm về điều đó. Con chỉ biết đó là cái tên mẹ đặt cho con, cái tên mang theo bao kỷ niệm và tình yêu thương của mẹ.

Trong ký ức xa xưa của con vẫn hiện về vẹn nguyên ngày mẹ đưa con đến trường vào lớp một. Mẹ chẳng biết đi xe đạp. Mẹ dẫn con đi đến trường bằng đôi bàn chân có nhiều vết nứt đã sần trong đôi dép nhựa đã cũ. Tay cầm chiếc túi xách với vài ba cuốn sách vở và đồ dùng học tập, con cứ thế lẽo đẽo theo mẹ đi hết đoạn đường làng này lại qua cánh đồng khác. Mùi đất nồng nồng sau cơn mưa thu còn sót lại, sữa lúa non nương gió đưa hương thoang thoảng và đôi bàn tay ấm áp của mẹ cho con một cảm giác thật gần gũi, thân thuộc. Con cứ thế yên tâm bước đi theo mẹ đến trường.

Mùa thu năm con vào đại học. Suốt đêm trước ngày con lên đường vào Nam nhập học, mẹ trằn trọc không yên. Mẹ nói, nhà mình nghèo, các anh phải nghỉ học sớm đi làm phụ giúp bố mẹ, chỉ mình con được ăn học đến nơi đến chốn nên con phải ráng học bù lại cho cả hai anh. Đã thế, cả bên nội bên ngoại và cả cái làng quê nhỏ bé nơi con đang ở lúc đó ít ai đậu được đại học. Con nhận ra niềm tự hào và hạnh phúc đong đầy trong từng lời nói và ánh mắt của mẹ. Mẹ cứ thế tỉ mẩn gói ghém từng món đồ bỏ vào vali cho con. Mẹ dậy thật sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho con lên đường. Mẹ lấy túi vải ra, dúi vào tay con thêm ít tiền để con có mua sắm thêm gì thì mua. Mẹ tiễn con ra đến đầu ngõ, mắt mẹ rưng rưng ngấn lệ, sụt sùi. Con chẳng dám quay lại nhìn mẹ, chân cứ thế bước đi mà lòng nặng trĩu nỗi niềm yêu thương mẹ vô cùng.

Bao mùa thu đã trôi qua, mẹ đã ở vào cái tuổi xưa nay hiếm, con đã là một thầy giáo yên bề gia thất. Trước khi bước vào năm học mới, con thường về quê thăm mẹ vài ngày. Những cơn gió heo may đầu thu lành lạnh, hanh hao; cái bếp lửa củi rơm nồng đượm nơi quê nhà lại đưa con trở về với những kỷ niệm êm đềm một thời bên mẹ. Trong căn bếp đã cũ, mẹ vẫn cần mẫn dậy sớm nhóm lửa. Con vẫn như một đứa trẻ, thích được ngồi cạnh mẹ chuyện trò, nắm lấy đôi bàn tay mẹ một thời dắt con đi hết các đường làng ngõ xóm, ngắm nhìn mái tóc dài của mẹ năm nào hãy còn thoang thoảng hương sả, hương bồ kết vấn vít. Bóng mẹ ngồi bên bếp lửa bập bùng tạc lên bức tường thầm lặng như chính sự hy sinh âm thầm của đời mẹ.

Một mùa Vu lan nữa lại về, con chẳng thể nào có mặt ở bên mẹ. Lòng chỉ biết thương nhớ mẹ thật nhiều!

Nguyễn Đình Thu


Về Menu

Mẹ & mùa thu

念佛人多有福气 Phương pháp Thiền Nguyện ngài Ba và căn nhà cũ lam sao de duoc than tam an lac Bí quyết làm sinh tố ngon 首座 ngôn phat giao la mot ton giao hay mot triet ly cua quan diem cua phat giao ve van de chuyen gioi mien man chieu cuoi nam Táo có lợi cho sức khỏe Người thầy tuyệt vời Bức thư của một chú cún ngắm bến kính BR VT Lễ hội ẩm thực chay Đạo tình 自悟得度先度人 Gỏi thanh trà ăn lạ miệng bang b羅i những hình ảnh đẹp của đl phật giáo thuong qua mien trung oàn bat chanh dao 4 co æ å¹³å º hạnh phúc thì ra em ở đây an cư kho báu niềm tin và trí 加持是什么意思 Góc trà xuân giữa lòng thành phố pham Phát Sám hối khái ở đây tôi không nói những gì cao siêu Khói đẻ thuê dưới góc nhìn của một tu sĩ Vu khong may nguoi co the buong xa sáu khi gặp khó khăn con hãy nhớ tưởng 9 điều cần biết về thuốc chống suy nói giỡn có phải là khẩu nghiệp Ba vị danh Ni tiêu biểu trong tiến trình nói giỡn có phải là khẩu nghiệp 赞观音文 Gió