Tháng bảy về rồi, nơi quê nhà quê mẹ đã thu chưa? Nơi con ở bây giờ, gió đã chuyển mùa, để rồi chiều nay khi lang thang trên con đường xứ sở, con chợt thảng thốt nhận ra rằng chỉ còn vài ngày nữa thôi, mùa Vu lan sẽ lại về. Nhanh thật đó!

	Mùa Vu Lan nhớ mẹ

Mùa Vu Lan nhớ mẹ

 

Nhớ ngày xưa còn bé, mỗi lần xem ti vi, nhìn thấy những bông hồng khác màu nhau, con đã hỏi mẹ: "Mẹ ơi, sao trên áo nhiều người cài hồng trắng, còn những người khác thì lại là hồng đỏ?". Lúc đó trong suy nghĩ của đứa bé 12 tuổi như con chỉ nghĩ đơn giản rằng, có hoa hồng cài áo là đẹp rồi, có lẽ tại chị này thích màu đỏ nên cài màu đỏ, còn anh kia thích màu trắng nên cài màu trắng. Cho đến khi mẹ nhìn con nhẹ nhàng giải thích, con mới hiểu rằng: "Đâu phải cứ có hoa hồng cài áo là đẹp đâu". Và từ đó, con không muốn và càng không bao giờ dám nghĩ rằng một ngày nào đó trong cuộc đời, con sẽ phải cài lên ngực áo mình những bông hoa màu trắng, dẫu biết trên đời này không ai tránh khỏi qui luật "Sinh-Lão-Bệnh-Tử".

Con rất sợ một ngày căn bệnh tim quái ác sẽ lấy đi cuộc sống của mẹ. Hai mươi năm về trước mẹ lên bàn mổ, bác sĩ nói mẹ chỉ sống được vài năm nữa thôi, vậy mà "quả tim bệnh tật" ấy đã cưu mang mẹ cho đến ngày hôm nay, để rồi hơn hai mươi năm qua chị em con luôn là những người con thật hạnh phúc nhất vì lúc nào cũng có mẹ ở bên!

Mẹ ơi, xứ trời Âu nơi này mùa thu đã bắt đầu về, con nghe trong tiếng gió có cả tiếng thở của thời gian rất khẽ, con nghe trong tiếng lá vi vu cả lời ru của mẹ năm nào. Trong trái tim con bây giờ là vạn nghìn suy nghĩ, là vạn nghìn nỗi nhớ thương. 8 năm con đi học xa nhà với những bước đi lúc lên thác, lúc xuống nghềnh. Đã bao lần con làm cho mẹ phải xót, phải lo. Đã bao lần còn làm cho mẹ rơi nước mắt bởi cái tính bướng bỉnh và vô tâm của mình. Bao lần con đã làm cho mẹ nhói tim bởi lúc nào con cũng sống bằng những điều tưởng tượng và những ước mơ không có thật trên đời.

Nhưng mẹ biết không? Tận sâu thẳm lòng mình, bao giờ con cũng biết: "Trên đời này, nếu có một tình yêu thật sự, thì đó là tình yêu của mẹ!" Con biết con còn nợ mẹ cả một cuộc đời, cả một tấm chân tình bao la như trời biển. Sẽ chẳng bao giờ con trả được công sinh thành và nuôi nấng của mẹ, nhưng trong trái tim con vẫn luôn ấp ủ một ước mơ và con muốn đi tới cuối con đường để thực hiện ước mơ ấy: Ước mơ trở thành niềm tự hào cho mẹ! Nhất định con sẽ làm được điều đó, con sẽ làm điều đó bằng sự nỗ lực cố gắng của bản thân, bởi con vẫn nhớ lời mẹ dặn con hôm nào trên giường bệnh: "Phần thưởng quí báu nhất mà ông trời dành tặng cho mẹ đó là sự thành đạt của các con".

Mẹ biết không, con cứ nhớ mãi câu thơ của nhà thơ Đỗ Trung Quân:
"Con không đợi đến ngày kia mình mất mẹ mới giật mình khóc lóc.
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ... "
Con sẽ không đợi đâu, con sẽ không để cho mẹ đi về một thế giới khác mà chưa nhìn thấy sự thành đạt của con và của em. Con nhất định sẽ làm được điều đó, mẹ à! Con không muốn phải cài lên ngực áo những bông hoa màu trắng trong dòng nước mắt trực trào vì chưa làm được điều gì cho mẹ, con không muốn mình trở thành một đứa trẻ mồ côi... Có thể hôm nay đây, con còn được cài lên ngực áo những bông hoa màu đỏ trong niềm hạnh phúc vô biên vì vẫn còn có mẹ, nhưng ai sẽ nói với con rằng mùa Vu lan sau này và những mùa Vu lan sau nữa, trên ngực áo con vẫn sẽ luôn là những bông hồng thắm đỏ lung linh?

Không ai nói trước được ngày mai, bởi thế nên trong lúc hạnh phúc nhất con vẫn thấy lòng mình phấp phỏng lo âu... sợ ngày mai, nơi xứ người lặng lẽ, con phải oằn mình vì một nỗi xót xa!

Tháng bảy, mùa Vu lan sắp sang, con ngồi đây đếm sợi thời gian với bao ý nghĩ ngổn ngang, để rồi cuối cùng chỉ kịp xếp cho mình những dòng thơ cho một mùa thu, một mùa Vu lan năm này được bình yên bên mẹ:
"Bông hồng con cài áo hôm nay là cả một hành trang
Để con biết rằng mình hạnh phúc biết bao vì vẫn còn có mẹ
Mùa báo hiếu về rồi mẹ ơi, nơi này con lặng lẽ
Gửi về mẹ
Cả một bầu trời nhung nhớ rộng yêu thương!"

Hoàng Yến Anh (Ngôi Sao)


Về Menu

Mùa Vu Lan nhớ mẹ

佛教名词 戒名 パチンコがすき phật 唐朝的慧能大师 chua dot tien Mệt quá đôi chân này Thiền rửa chén chờ thần chết 单三衣 thuong lam mien trung kinh cầu siêu phien ペット僧侶派遣 仙台 vムお墓 更地 Bung 提等 ห พะ ภะ cha me va con cai la moi nhan duyen tu kiep 佛陀会有情绪波动吗 Quan điểm của Ðức Phật về thực å ç ç 出家人戒律 bão vÁ ペット葬儀 おしゃれ そうとうぜん 人生七苦 Trái 止念清明 轉念花開 金剛經 正智舍方便 南懷瑾 曹洞宗 長尾武士 gởi hồn chúng ta đang dần bỏ quên ngôi chùa linh 閩南語俗語 無事不動三寶 bí quyết hạnh phúc của người con Þ 爐香讚全文 지장보살본원경 원문 khóc æ ä½ å Ăn gì để chống suy giảm thị lực 横浜 公園墓地 不空羂索心咒梵文 ทำว ดเย น æ 梵僧又说 我们五人中 bát ï¾ï½