Năm ấy , tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi
Ngày Phật Đản năm ấy

Năm ấy..., tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm. Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi.   Và cũng vào ngày ấy - ngày Phật đản năm đó với tôi - một thằng bé mới 15 tuổi còn ngơ ngác chưa biết gì về đạo Phật, chỉ thấy lạ là sao mà nhà Chùa tổ chức được lễ Phật đản lớn đến thế!

Phải nói tôi chưa từng đến Chùa và dĩ nhiên là chưa bao giờ được tham dự một buổi lễ đông đảo và quan trọng như vậy. Thật! hôm ấy rất đông người hân hoan đến dự! Còn mình thì...trước mặt là một màu trắng khăn tang khóc bố.
  Hoành tráng đến nỗi đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in cảnh Chùa ngày ấy: Trước tam quan nhà chùa làm một khán đài trang nghiêm, trọng thể với rất nhiều bông hoa, đặc biệt có 2 loại hoa hoa sen hồng và cúc vàng thôi đã làm rực sáng cả sân chùa bên cạnh tràng phang ngũ sắc rực trời. Mùi trầm hương nghi ngút.

Sau một hồi chuông trống Bát nhã trầm bổng, nghe đến nôn ruột. Trống ơi! Sao trống vô tình đến thế! trống không hề thấy tôi lẻ loi sao! Tôi và Mẹ tôi, các anh chị em tôi đang đau buồn vì mất đi một người mà chúng tôi yêu thương nhất trên đời...
  Đứng trên cao từ phía gác chuông đại hồng nhìn khắp sân Chùa, tôi thấy một đoàn quý Thầy tề chỉnh trang nghiêm trong bộ y vàng sáng rực giữa trưa tháng tư; sau đó rất đông và thật đông người trẻ áo tràng màu lam với gương mặt hân hoan tiến vào chánh điện.

Tôi ước ao có ngày nào đó rất gần tôi sẽ được mặt bộ đồ màu lam ấy và tôi cùng với đoàn người tuần tự nghiêm trang bước từng bước chân nhẹ nhàng, thanh thoát sau đoàn người áo vàng kia trong một đạo tràng nào đó...
  Lúc này tôi lại nghĩ Bố tôi mất đi nhưng có lẽ là nhân duyên để tôi biết đến chùa chăng? Và bất chợt trong tôi như có ai đó mách bảo "Quay về nương tựa tam bảo con nhé!"... Tôi giật mình nhìn lại thì lễ cầu siêu cho bố tôi đã xong, mẹ tôi đang thưa chuyện gì đó với quý Thầy và bảo tôi chào Thầy ra về.   Sau ngày đáng nhớ ấy, tôi thường cùng mẹ đến Chùa lễ Phật hoặc cứ cuối tuần trên đường đi học về tôi lại ghé vào chùa rồi chạy thẳng lên chánh điện thắp nhang lạy Phật; tôi cũng không quên ghé vào thắp cho Bố nén nhang, tôi thấy ánh mắt và nụ cười của bố luôn dõi theo từng bước chân của tôi - một thằng bé chưa đủ lớn...   ................................Tôi đi lễ chùa.
 
 

Về Menu

ngày phật đản năm ấy ngay phat dan nam ay tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

曹洞宗青年联盟 ห พะ 根本顶定 因无所住而生其心 そうとうぜん 五痛五燒意思 æ ä½ å 佛說父母 giï 心经全文下载 ペット僧侶派遣 仙台 お仏壇 飾り方 おしゃれ 皈依的意思 mó 梵僧又说 我们五人中 寺院 ç モダン仏壇 怎么面对自己曾经犯下的错误 持咒 出冷汗 唐朝的慧能大师 不空羂索心咒梵文 南懷瑾 崔红元 æ 閩南語俗語 無事不動三寶 пѕѓ Vài suy nghĩ về quyền động vật 人形供養 大阪 郵送 般若心経 読み方 区切り 雀鸽鸳鸯报是什么报 tức hoàng cung trinh nữ ДГІ 加持成佛 是 人生七苦 phien 否卦 念空王啸 พ ทธโธ ธรรมโม 佛教典籍的數位化結集 淨界法師書籍 佛教名词 萬分感謝師父 阿彌陀佛 phà t giai ma hien tuong nho ve tien kiep ÃƒÆ 麓亭法师 閼伽坏的口感 ทาน 首座