Tháng 10, cái nắng chang chang nơi miền biển quê mình không biết đã dịu đi nhiều chưa mẹ nhỉ? Để mẹ còn ra đồng gặt những ruộng lúa đã trĩu bông.

Nhớ...

Con đi học đại học. Mùa gặt đầu tiên xa quê. Con nhớ mẹ, nhớ xóm làng, nhớ cả cánh đồng lúa vàng ươm trước cửa nhà mình, nhớ những giọt mồ hôi lam lũ của mọi người ướt đẫm chiếc áo đã bạc màu vì cái nắng, cái gió quê hương.

WMG.jpg

Ảnh minh họa

Trong kí ức của con, những mùa gặt nơi nước mặn đồng chua thân thuộc ấy sao mà đẹp đến lạ! Từ lúc trời còn vương vất hơi đêm, con đã bao lần nghe tiếng bước chân mẹ khe khẽ rời khỏi nhà, những bước chân thầm lặng gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình khó khăn. Ngoài đường cũng vọng đến bao nhiêu tiếng bước chân vội vàng, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng các cô bác cười nói phá vỡ cái màn tĩnh lặng của đêm khuya. Và sáng ra khi con đến trường, đã thấy đầy đường những đống lúa chất cao, bên cạnh là bà con quê mình đang cầm nón quạt cho ráo những giọt mồ hôi đầm đìa chảy trên gương mặt rạng rỡ nụ cười. Con còn nhớ cả hương thơm của rơm mới phơi đầy đường mỗi khi con gắng sức đạp xe qua, một mùi thơm man mát, dìu dịu tựa hồ như dòng sữa mẹ, khiến con thấy lòng mình thanh thản, bình yên lắm! Cả niềm vui ngập tràn khi nhìn sân lúa vàng ươm ngời lên trong nắng, những bữa cơm mới mắt mẹ chợt long lanh niềm vui. Và con lại yêu quê mình thêm mấy lần sau mỗi mùa gặt qua đi.

Nhưng con cũng nhớ lắm những nhọc nhằn mỗi ngày mùa hằn in trên gương mặt, trong từng bước đi của mẹ. Dưới cái nắng chang chang mọi năm trước, con chỉ bước ra sân phơi thóc đã thấy bỏng rát rồi, vậy mà mẹ và mọi người vẫn đang đứng dưới cái nắng chang chang không gì che chắn giữa đồng để thoăn thoát tay liềm, tay hái gặt hết ruộng nọ đến sào kia. Mẹ luôn muốn để con ở nhà chuyên tâm học hành, còn mình thì tất tả quang gánh đi về. Nhưng con vẫn biết lắm mẹ ơi, mỗi khi nhìn dáng nón trắng của mẹ nhấp nhô vơ lúa rồi gánh về, mẹ cũng có khi cảm thấy kiệt sức chứ! Nên con lại ra đồng, để san sẻ bớt những khó nhọc mà con biết mẹ chỉ muốn nhận hết về mình thôi.

Mẹ gọi điện cho con, đùa rằng về mà gặt giúp mẹ đi con gái ơi! Con rơm rớm nước mắt, nhớ những ngày mùa đã qua đi, nhớ mọi thứ, và lại nhớ mẹ vô cùng. Mẹ có biết con chỉ muốn bay về ngay bên mẹ, để ít nhất những nhọc nhằn, mẹ cũng không phải gánh trọn trên vai.

Nguyễn Hiền (MT)


Về Menu

Nhớ...

ç æˆ 历世达赖喇嘛 đem đạo vào đời 插入法人份热饭擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦 Tản mạn về Trâu お墓のお Tỉ lệ ung thư thế giới đang giảm 佛经说人类是怎么来的 佛法怎样面对痛苦 vợ bạo lại về ơi gió heo may huyen æ æ Vì đâu mất ngủ cuộc sống sẽ không bao giờ phụ bạc Các loại rau củ giúp tăng cường miễn an DÃƒÆ 17 lời khuyên dạy đáng suy ngẫm của hoa Ä Æ Làm gì để giảm biểu hiện của Vài điều cần lưu ý cho người bệnh ท มาของพระมหาจ Độ người hấp hối theo kinh tạng 5 cách giúp cơ thể hấp thu chất xơ Nhân Tư liệu đặc biệt về quê ngoại nhà Thiền định giúp giảm hội chứng ADHD Bước chân con đã về thanh thản trước Tưởng niệm Thánh tử đạo Thích 15 dieu ban khong nen chap nhan trong cuoc doi 永代供養 東成 修行人一定要有信愿行吗 Thiền hay Tịnh tốt cho phút lâm chung 人间佛教 秽土成佛 Thiều Chửu nhân vật Phật giáo xuất Đồng Tháp Tưởng niệm Đại lão 妙善法师能入定 築地本願寺の年末恒例行事帰敬式 hỏa tịnh buoc thu tu hoc tap de tu ai yeu thuong Xúc 祈祷カードの書き方 hãy Món chay Việt hút khách tại Làm sao biết chứng hiếu động thái quá lặng ngắm kỳ quan phật giáocổ xưa