Tháng 10, cái nắng chang chang nơi miền biển quê mình không biết đã dịu đi nhiều chưa mẹ nhỉ? Để mẹ còn ra đồng gặt những ruộng lúa đã trĩu bông.

Nhớ...

Con đi học đại học. Mùa gặt đầu tiên xa quê. Con nhớ mẹ, nhớ xóm làng, nhớ cả cánh đồng lúa vàng ươm trước cửa nhà mình, nhớ những giọt mồ hôi lam lũ của mọi người ướt đẫm chiếc áo đã bạc màu vì cái nắng, cái gió quê hương.

WMG.jpg

Ảnh minh họa

Trong kí ức của con, những mùa gặt nơi nước mặn đồng chua thân thuộc ấy sao mà đẹp đến lạ! Từ lúc trời còn vương vất hơi đêm, con đã bao lần nghe tiếng bước chân mẹ khe khẽ rời khỏi nhà, những bước chân thầm lặng gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình khó khăn. Ngoài đường cũng vọng đến bao nhiêu tiếng bước chân vội vàng, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng các cô bác cười nói phá vỡ cái màn tĩnh lặng của đêm khuya. Và sáng ra khi con đến trường, đã thấy đầy đường những đống lúa chất cao, bên cạnh là bà con quê mình đang cầm nón quạt cho ráo những giọt mồ hôi đầm đìa chảy trên gương mặt rạng rỡ nụ cười. Con còn nhớ cả hương thơm của rơm mới phơi đầy đường mỗi khi con gắng sức đạp xe qua, một mùi thơm man mát, dìu dịu tựa hồ như dòng sữa mẹ, khiến con thấy lòng mình thanh thản, bình yên lắm! Cả niềm vui ngập tràn khi nhìn sân lúa vàng ươm ngời lên trong nắng, những bữa cơm mới mắt mẹ chợt long lanh niềm vui. Và con lại yêu quê mình thêm mấy lần sau mỗi mùa gặt qua đi.

Nhưng con cũng nhớ lắm những nhọc nhằn mỗi ngày mùa hằn in trên gương mặt, trong từng bước đi của mẹ. Dưới cái nắng chang chang mọi năm trước, con chỉ bước ra sân phơi thóc đã thấy bỏng rát rồi, vậy mà mẹ và mọi người vẫn đang đứng dưới cái nắng chang chang không gì che chắn giữa đồng để thoăn thoát tay liềm, tay hái gặt hết ruộng nọ đến sào kia. Mẹ luôn muốn để con ở nhà chuyên tâm học hành, còn mình thì tất tả quang gánh đi về. Nhưng con vẫn biết lắm mẹ ơi, mỗi khi nhìn dáng nón trắng của mẹ nhấp nhô vơ lúa rồi gánh về, mẹ cũng có khi cảm thấy kiệt sức chứ! Nên con lại ra đồng, để san sẻ bớt những khó nhọc mà con biết mẹ chỉ muốn nhận hết về mình thôi.

Mẹ gọi điện cho con, đùa rằng về mà gặt giúp mẹ đi con gái ơi! Con rơm rớm nước mắt, nhớ những ngày mùa đã qua đi, nhớ mọi thứ, và lại nhớ mẹ vô cùng. Mẹ có biết con chỉ muốn bay về ngay bên mẹ, để ít nhất những nhọc nhằn, mẹ cũng không phải gánh trọn trên vai.

Nguyễn Hiền (MT)


Về Menu

Nhớ...

hiến Thêm một chiếc lá rơi 怨憎会是什么意思 chương viii phiên dịch và ấn hành phật truyện lục tổ huệ năng phần 1 gởi ëng phật 佛教典籍的數位化結集 cây mù u Thông thầy 放下凡夫心 故事 äºŒä ƒæ 禅诗精选 tan 净土五经是哪五经 สต สต 如闻天人 あんぴくんとは Chút lãng đãng Sài Gòn 繰り出し位牌 おしゃれ cồn 一人 居て喜ばは二人と思うべし vầng お位牌とは 経å dà 築地本願寺の年末恒例行事帰敬式 trở 荐拔功德殊胜行 中孚卦 ろうそくを点ける 在空间上 ä½ ç 夷隅郡大多喜町 樹木葬 浄土宗のお守り お守りグッズ VÃÆ 墓地の選び方 净地不是问了问了一看 Lời chúc nào cho mùa xuân này Chạy こころといのちの相談 浄土宗 鎌倉市 霊園 사념처 เฏ イイハナのお盆にぴったりの盆提灯 mát å