GN - Tôi chôn nó cạnh mộ ông và khắc trong lòng mình dòng chữ cho nó “Người cận vệ trung thành...".

Phèn ơi!

GN - Đã bao giờ bạn thấy chó khóc chưa? Có đấy!

Nội tôi có nuôi một con chó, đặt tên là Phèn. Nó hiền và tính trầm như một người đứng tuổi. Bởi thế mà nó hay theo ông hoặc cứ nằm một xó nào đó ở góc nhà lim dim mắt quan sát. Nó tinh lắm! Ông không bao giờ quên cho nó ăn, cũng ngày hai buổi, và lúc nào cũng vậy, nó quanh quẩn ngay gầm bàn lúc ông tôi ăn, nó đợi lộc. Đuôi nó ngoe nguẩy trông sướng mắt.

phen oi.jpg

"Người cận vệ trung thành của ông nội" - Ảnh chỉ mang tính minh họa

Mỗi sớm mai, nội dậy từ sớm nhóm lửa, súc lại ấm trà, uống một ly cà-phê nóng do chính tay ông pha. Con Phèn cứ quấn lấy chân ông mà đi quanh nhà hoặc ra vườn, nhưng chẳng phải nó đòi ăn mà dường như nó cũng bắt đầu bài tập thể dục buổi sáng đều nhịp cùng với ông. Nó ưỡn người về trước hai chân sau duỗi thẳng, bụng gần như bẹp gí vào nền đất, cái mõm mở toác ngáp dài, sau đó rung mình một cái rõ kêu. Có khi Phèn lại nằm lăn ra lộn qua lộn lại và nằm ngửa ngoắc cái đuôi.

Một chiều mùa hạ, trời nhàn nhạt nắng, nội tôi đã giã từ cõi đời phiền não trược này. Ông thanh thản ra đi như đóng xong một vai tuồng sân khấu cuộc đời. Rồi lại chuẩn bị cho một vai diễn khác ở một cõi xa xăm nào đó. Những người thân còn lại thì vẫn tiếp tục với cuộc sống thường nhật đầy hỷ nộ ái ố đeo mang thân phận.

Nước mắt rơi. Tiếng chuông, mõ, nhạc lễ tang nghe da diết thê thiết lòng chúng tôi. Từ lúc nội ngừng thở cũng là lúc con Phèn nhịn ăn, đôi mắt nó chuyển sang màu đỏ đục như cục máu bầm và khóe mắt thì ghèn đã đóng khoen. Phèn nằm mọp bên linh cữu nội, nước dãi trong miệng nó chực trào ra. Chao ôi! Nó khóc! Khóc và tru lên thật hoang dại. Bàn trên người vẫn ăn. Dòng người vẫn tiếp tục thắp nén nhang tiễn nhà giáo lão thành - ông nội tôi - chân thành, tôn kính. Chiều rồi. Đêm trôi. Tôi cho con Phèn ăn, nó vẫn nằm im thinh, không thiết rời chỗ ông tôi thiếp giấc ngàn thu.

Khuya đó, tôi vuốt ve nó hay là chính tôi đang lần tìm về chút ấm áp từ phía nó. Tôi thường sống xa nhà, ít khi về thăm nội. Còn Phèn thì lúc nào cũng sát ông. Dường như nó nhìn tôi với cái nhìn xa lạ, trong cổ họng nó phát tiếng khùng khục, phải chăng nó đang trách cứ tôi hay nó xót giùm tôi không kịp về gặp ông lần cuối. Nó đi vòng đều bên chiếc quan tài rất nhiều lượt, cả khi sắp đưa linh cữu hạ huyệt thì nó cũng có mặt và đi vòng đều bên vuông mộ mới hàng nhiều vòng.

Xong đâu đấy, theo thói quen, mọi người trong nhà kêu con Phèn tới ăn những thức ăn còn dư và những thứ dành riêng cho “cậu ta” thì không thấy Phèn đâu hết. Chợt, tôi ra mộ ông thì… ôi! Con Phèn đã nằm lạnh cứng phủ phục trước di ảnh nội tôi bên mộ. Giọt nước mắt thêm nóng mặn chảy xuống khóe môi, dù rằng tôi đã kiềm nén lại. Tôi chôn nó cạnh mộ ông và khắc trong lòng mình dòng chữ cho nó “Người cận vệ trung thành của ông nội”. Mà không, phải là “Người bạn chí tình của ông tôi, Phèn ơi!”.

Hàn Thanh Nhân


Về Menu

Phèn ơi!

七五三 大阪 î thuÐ c Lễ tiểu tường viện chủ chùa Kim 忍四 ÐÐÐ ai cho ta bình an im lang 欲移動 phuoc 佛子 イス坐禅のすすめ Ăn chay để ngừa bệnh Mùa xuân đầu tiên 五観の偈 曹洞宗 Cẩn thận khi dùng đũa sơn 墓の片付け 魂の引き上げ hay day con rang co tich khong chi la mot mau xa cà n 仏壇 通販 金宝堂のお得な商品 福慧圆满的究竟佛是怎样成呢 minh niệm niêm hoa vi tiếu 천태종 대구동대사 도산스님 Nhớ thi sĩ Bùi Giáng トo 五戒十善 huÇ 霊園 横浜 必使淫心身心具断 Ngụ daklak 度母观音 功能 使用方法 一念心性 是 Hi chua ha trung trien 梁皇忏法事 Ngôi trường ký ức Hà Nội Đại lễ tưởng niệm già Đường huyết thế nào là bình thường ゆいじょごぎゃくひほうしょうぼう kinh hoa 佛教教學 Nhiều đoàn viếng tang Trưởng lão 寺庙的素菜 åº