Sài Gòn mùa này ít gió. Thi thoảng sáng chỉ một vài cơn se lạnh thoáng qua nhanh.Nên dù đã hết thu, vẫn chưa làm cho người Sài Gòn say với phố. Hay tại mùa theo mùa vẫn bận rộn, để chưa tự giúp mình có một bữa thảnh thơi, dạo gót ngắm lá rơi?

	Sài Gòn mùa ngóng gió

Sài Gòn mùa ngóng gió

Sài Gòn mùa này ít gió. Thi     thoảng sáng chỉ một vài cơn   se lạnh thoáng qua nhanh. Nên dù đã hết thu, vẫn chưa làm cho người Sài Gòn say với phố. Hay tại mùa theo mùa vẫn bận rộn, để chưa tự giúp mình có một bữa thảnh thơi, dạo gót ngắm lá rơi?

Sài Gòn qua thu, vẫn hanh hanh giữa trưa cơn nắng sót ngày hạ còn dùng dằng ở lại “trêu ngươi”, và mưa nữa, lúc ồ ạt, lúc lại đầy mẫn cảm.

Sài Gòn qua thu, chẳng thấy có chút thi vị nào khi trên đường, lô cốt mọc đầy chắn hết lối quen. Lô cốt có lâu rồi, người ở Sài Gòn phải tập quen với bụi bặm, trở ngăn, nhưng thi thoảng vẫn không thể ngăn tiếng thở dài, tiếng chít chắt cộng những cái lắc đầu mệt mỏi.. Thương quá mấy cung đường bị băm nát, lại phải cưu mang quá đông đúc người qua. Rồi mùa cũng qua mùa, đường vẫn đông vào người vẫn đầy vội vã. Mùa đông Sài Gòn treo lơ lửng mình trên những cung đường đầy bụi, trên những mảng tole lô cốt thiếu cảm tình dành cho người đi đường.

Sài Gòn qua thu, vẫn vội vã đến nỗi, nhật ký người Sài Gòn ghi ngắn gọn 1 ngày như sau: Sáng: rời khỏi nơi ẩn trú. Bắt đầu sa đà vào các cuộc gặp gỡ, hoặc miệt mài chùi đầu vào máy tính, hoặc… triền miên trong những cái bắt tay. Gọi là bắt tay, nhìn hình như chỉ buông rồi bắt, lơ mơ. Trưa: cơm canh vội vàng ở quán. Chiều: ngộp bụi, ngộp nắng. Lòng vòng tối sập không hay.

Và tối, có ai đó thèm một cơn trở về, tìm thấy mình trong im lặng? Tối, có ai trong tư thế thiền, chân bắt chéo, tay làm hình búp sen đưa lên ngực, để thực sự làm một cuộc trở về, xả bỏ.

Sài Gòn qua thu. Thôi, cứ thử chắt lọc chút xíu niềm lãng mạn, tìm góc vắng bên phố mà nhâm nhi cho hết những ngày rất mòn, rất cũ đã đầm mình trong hoang mang của sáng trưa chiều tối. Cố gắng tìm mùa đông đang se se mình trên những tán lá công viên như những lá phổi mong manh của Sài Gòn ở trung tâm phố, cố gắng thi vị với chiếc lá bay bay đang dong ruổi với mùa. Hốt nhiên, có ai đó thấy tuổi mình qua, qua tưng bừng, không kiểm soát, nhanh đến nỗi chưa kịp buồn.

Thôi vậy, tôi ơi! Thầm niệm “Nam mô A Di Đà Phật”, để dù dong ruổi trong cơn phiêu lãng, thì cơn lãng đãng vẫn kéo mình đi, trong yêu thương vô chừng bất ngờ có được. Còn cuộc chơi trốn tìm của một ngày, cứ mặc cho nhân thế, vậy đi!

NHÃ MỸ


Về Menu

Sài Gòn mùa ngóng gió

Bắp xào gấc Nhà Phụ nữ ngồi nhiều dễ bị ung Đủ 因地不真 果招迂曲 Nghĩ ï¾ å bung tay gieo hạt 士用果 ap nghị mc phan anh o bhutan thiền 長谷寺 僧堂安居者募集 Á phận 放下凡夫心 故事 ë vÃƒÆ bệnh món quÃƒÆ mc phan anh ở bhutan nguyện lực sẽ được vô cùng âm Canh Vắng 一吸一呼 是生命的节奏 Tương hột xào đậu hũ sả ớt 蹇卦详解 静坐 お寺小学生合宿 群馬 MÃ ß æ å 赞观音文 thực dưỡng ç æˆ huyen dieu vo uu neu mot ngay toi mat di nguoi yeu va ghet toi se ï¾ ï½½ อบายยาม ขม Phật 空寂 bang 念南無阿彌陀佛功德 燃指供佛 å ç æžœ Ä Sự giác ngộ của đời tôi Chapter of my 無量義經