Trong thư tịch của bố, có một bài ngâm khúc hơi dài, ghi lại quãng thời tuổi trẻ của bố trong chiến tranh. Điều kỳ lạ là ghi lại chiến tranh, nhưng phong vị lại nhiều chất thơ ca và có cả suy tư về nhân tình thế thái.

	Tìm theo dấu bố

Tìm theo dấu bố

1.       E kiếp trước đường tu đã vụng

            Nên kiếp này lại cũng gian nan

            Nằm dài bệnh viện Nha Trang

            Tâm tư nghe những bàng hoàng đớn đau...

Và đoạn trên đây, nói về một bước ngoặt của cuộc đời, được bố nhìn dưới nhãn quan Phật giáo. Bước ngoặt ấy là cơn bạo bệnh liệt cả hai chân khi bố đang ở độ tuổi rất khỏe mạnh. Liệt cả hai chân và giới y khoa thời thập niên 1970 đều phải bó tay, có lẽ chính điều này khiến bố phải suy nghĩ về dòng chảy nhân quả trong triết lý Phật giáo nên ngậm ngùi than “E kiếp trước đường tu đã vụng”. Chẳng rõ có phải bố quá sốt sắng trong khi “phản quan tự kỷ” không, nhưng như những gì diễn ra: các bác sĩ ở Sài Gòn khi ấy đã phải lấy tủy sống của bố để xét nghiệm, rồi cũng tuyên bố không rõ nguyên nhân bệnh và cách chữa trị, thì việc bố “quy” tình trạng ấy cho nhân quả như lời thơ trên cũng là dễ hiểu. Bài thơ này bố làm khi quay về nằm ở Nha Trang, trong nỗi vô vọng vì không rõ nguyên nhân từ đâu lại xảy ra chứng bệnh quái ác ấy cho mình.

Nhưng trong bối cảnh vô vọng ấy, cách nhìn nhận “e kiếp trước đường tu đã vụng” ngoài vẻ mang dáng dấp “đổ thừa cho nhân quả”, dường như còn hé mở một sự suy tư theo chiều sâu tâm linh về những nghịch cảnh mà bố đang thọ nhận. Chẳng biết có đúng thế không, nhưng khi tất cả các bác sĩ đều bất lực, khi bệnh viện chỉ còn giữ vai trò nuôi bệnh trọn đời cho bố, thì bố lại xoay ra tự chữa bằng cách tự bốc thuốc, tự châm cứu và trì danh hiệu Phật. Ấy thế mà bệnh lại thuyên giảm. Theo thời gian, cùng với nỗ lực tự châm cứu và niệm hồng danh A Di Đà Phật, đến ngày giải phóng thì bệnh của bố lành hẳn. Một kết quả thật kỳ lạ mà ngay cả bố cũng không tin là sự thực.

Lúc sinh thời, bố thường tự nghĩ về giai đoạn thọ bệnh kỳ lạ ấy. Có lần bố bảo, nếu không bị liệt cả hai chân, thì có lẽ bố đã không qua được cuộc chiến đang vào giai đoạn khốc liệt nhất. Và cũng nhờ chứng bệnh kỳ lạ ấy, bố mới tin vào năng lực của việc trì niệm hồng danh A Di Đà Phật. Cũng khởi từ bước ngoặt quan trọng đó, bố mới để ý quan tâm đến Phật pháp, và nếp nhà từ đó cũng gần với đạo Phật hơn.

2. Mùa thu năm 2008, trong chuyến về thăm một người tôn kính tại Bệnh viện Quân y 87 ở Nha Trang, vô tình biết được nơi này chính là chỗ bố nằm bệnh một thời gian dài và là xuất xứ của đoạn thơ trích trong bài Quân thì ngâm khúc của bố kể trên.

Những dãy phòng cũ kỹ, hành lang ngang dọc cũng sờn màu thời gian, khoảng sân, vườn cây, có thể cũng chưa thay đổi bao nhiêu so với ngày bố còn nằm bệnh. Tần ngần trong không gian ấy, cũng bên chiếc giường bệnh và lại chứng kiến những chuyện kỳ diệu xảy ra, chợt nhớ về những biến động khôn lường trong một kiếp người. Chính nơi này chứng kiến tuổi thanh xuân của bố bị bẻ quặt đi, ném vào nỗi cô đơn và đau đớn cả tinh thần lẫn thể xác. Để rồi sau khi cơn binh lửa tan xong, nhìn lại mới thấy nỗi bất hạnh vừa qua chính là lối thoát duy nhất cho tình trạng ngặt nghèo chung mà bao người không vượt qua được. Và hôm nay, cũng chính nơi này chứng kiến năng lượng thiêng liêng chảy tràn trong cơ thể bệnh nhân già đang bán thân bất toại sau cơn tai biến mạch máu não. Có gì như mối giao cảm đang ùa về trong khi sự sự vật vật đang diễn ra, dòng hồi tưởng đang diễn ra và niềm tin vào đạo pháp cũng đang trỗi dậy mãnh liệt và miên mật.

Thì ra, bệnh tật là chướng ngại nhưng có khi cũng chính là bước ngoặt quan trọng của cuộc đời. Từ đó có thể mở ra nhiều cánh cửa kỳ diệu khác từ những trải nghiệm thực tế của bản thân. Bố ghi lại chuyện bệnh của mình, phải chăng cũng muốn các con suy nghiệm về điều quen thuộc nhưng rất khó vượt qua ấy. Và trong dòng chảy của đạo pháp trên quê hương, bước chân của những người hành thiện độ sanh vẫn đang còn tiếp tục, mà Nha Trang - Khánh Hòa là nơi quy tụ nhiều thiện duyên kỳ thú. Xin chép ra đây một bài thơ, để chia sẻ với bố nhân mùa Vu lan năm nay:

Khánh Hòa linh khí tụ ngàn năm

Dấu Tổ khai sơn ngát vị trầm

Nước chảy ươm tươi mầm tịnh thổ

Đá mòn trổ thắm nhụy thiền tâm

Phải chăng đạo phổ miền thiên lạc

Hay bởi đời đang buổi cát lầm

Nên nhịp chân sen còn trở lại

Hát cùng sau trước khúc vô âm.

Lam Điền


Về Menu

Tìm theo dấu bố

BÃo Thần đèn Tư Lũy đã ra đi Ai có ước mơhãy đến với Sài Gòn Món chay ngày Tết Mồng 3 Lễ tưởng niệm Tổ khai sơn chùa Sắc Do đâu có những vết bầm trên da ta moi du tin yeu Bệnh khô mắt do đâu điều trị thế Vì sao càng có tuổi cân nặng lại càng tieng Ngàn năm chưa dễ đã ai quên nhung cau doi hay cho ngay tet Duyên lành với khóa tu thiền thất Nhiệt độ xuống thấp Viêm xoang 5 công dụng tuyệt vời của dầu dừa kien mÃ Æ Sống hòa bình lạc quan với ung thư Nguy cơ bệnh tim mạch ngày càng cao ở mát 正信的佛教 chớ nhan thuc ve the gioi trong ta co hay khong so menh cua moi nguoi Phỏng çš sanh Ăn chay giải pháp tốt nhất với bệnh Mâm Khánh Hòa Tưởng niệm húy nhật lần 7 công dụng tuyệt vời của tỏi với Nghiệp 10 công dụng tuyệt vời của bông cải Công dụng trị bệnh tuyệt vời của củ 5 câu chuyện ý nghĩa thay đổi cách nhìn Cảnh giác với sốt xuất huyết người chuyện hi hữu một câu chuyện về sức mạnh của lòng Ung hoa thuong duy luc khói Trở về với thiên nhiên y học của Trở về với thiên nhiên 乃父之風 Sự có mặt của các thiền sư với dân Chè long nhãn hạt sen tinh hoa ẩm cai nghiện Thanh long và 9 công dụng tuyệt vời ç Suy nhược thần kinh bệnh dễ nhầm Ni