GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

ピアースコート等々力 พ ทธประว ต 清田 ひまわり ºÅo みずかわ歯科クリニック 岡山 ラブリー 桃井愛莉 悦读 Vượt 小柴亮太 現在 寝顔が愛しいと思える人 国外新闻媒体 王室 パスワード テンハグ ç äº å ³å 彥如 高雄律師 土浦一校 ヨギ 文春 シマノオシアジガーリミテッド стражи галактики получили ヤリサー新学期に僕の部屋はみんなのたまり場 قلوبنا 정금 뜻 호세 바티스타의 배트 플립 富山県富山市黒崎21 支払基金 베네스다 혐한 근황 голос победы спец выпцск качкин иван павлович 彿日 不說 chua ong thu xa 鼆颱睢鄣搱僗榗肞栨焗阹饽嵤忐鯊唾乩蚊濿肨罏昇 サラーム挨拶 白川治 豆魚路亞園生工作室 前橋石内 תכנון ובנייה בקעת בית הכרם 如何评价歌曲搀扶的句子 温哥华到西雅图火车 Tưởng niệm vị Tổ khai sơn trên 20 tự 旧 耐震 基準 青葉東簡易郵便局 一時閉鎖 理由 평생학습 포용 日本ポリエチレン ノバテック ゴルフ 対象外 大崎上島 宿泊 確定申告医療費控除何年間 cung cau nguyen tinh tam truyen nang luong Ba món chay cho bữa cơm ngày cuối tuần フロントホイール スルーアクスル khi