GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

con người văn hóa Các kỳ kiết tập kinh điển theo Phật vội ÐÐÐ 佛教禪定教室 thần chú đại bi viên ngọc của người bua com chieu ba muoi tet Ăn gì để phòng cảm cúm the gioi tu do tranh cat dong vuon hoa phat giao Khảo về vấn đề An trạch vị Thể phat thanh dao thien vien truc lam tay thien bong toi trai dai cua buoi hoang hon Canh bạch quả nấm hương táo đỏ tieng chim keu xe long suy ngam doi dieu ve su tiep can giao ly dao phat Giá trị dinh dưỡng từ trái bưởi ngay song cai nhin khac ve tu si va am nhac Thêm nhiều công dụng của thiền có ba hạng người Hương vị mứt Tết miền Nam khi bi nguoi khac hieu lam thi phai lam nhu the phụng dưỡng đúng pháp mới được An chay vÃ Æ nền Chùa Phú Thạnh Chùa Truông đi tìm ý nghĩa của cuộc sống qua sự Ngày cuối năm Ký ức miền Trung sống tốt mỗi ngày 機十心 tịnh độ trong nhân gian 無分別智 em là sen gì thế Tôi đi tu Bát quan trai 五藏三摩地观 bài học từ chiếc thuyền không người bài học từ cuộc sống bài học của lòng tin và sự tử tế Thích tro chuyen cung nhac sy thai khang tình yêu đôi lứa qua cái nhìn đầy ý Mất ngủ song voi tam tu đức phật dài 54 tập giải pháp chuyển hóa thân nữ thành thân