Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

体が固い人 特徴 ミュゼプラチナム 韓国 掌勺年夜飯 지장보살 Cho sau 3 lần đại nạn 돈다발남 시청 처벌 디시 Đậu phụ kho cùi dừa 中華電信退休人員調薪 九千岁 ไส กรอง общежитие института 百竜スキル つけられない סרטים להורדה בחינם ï¾ ï½ 昇恆昌 馬球 thiếu vitamin d gây ra nhiều bệnh ソファだ 蕭麗紅 道明寺 傷病手当金申請 申請期間 有給 行運一條龍 星林居 不作為 中止規準 香巴拉 2 洛迪高 崔承祚 киролловка แชมพ ลดผมร วง ÐžÑ Ð½Ð¾Ð²Ð½Ð¾Ð¹ מלון סהרה אילת станислав костенко 日本紀元 ร านอาหารแถวห Ăn trong ánh sáng mờ ảo dễ bị mập éºäºæ³å 波多豬扒包 5 điều nên tránh để có thị lực tốt 巴部屋 الفنان التشكيليأحمد عبد vì sao tình yêu phai nhạt theo năm tháng 袴 レンタル 札幌 Nói về chuyện Niêm hoa vi tiếu 川越干し芋 جماركالسياراتفيمصر 무협 소설 완결 디시 vị đại sư xấu xí thiên tài lừng Mùa trăng ký ức عمارالعجمي Ăn gạo lứt sẽ tốt cho sức khỏe của