Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Yêu lắm một vùng quê !

Giác Ngộ - Những ngày qua, tâm cứ lăng xăng, không chánh niệm, căng thẳng,… muốn được tĩnh lặng đôi chút nhưng vẫn cứ dao động. Chợt nhớ quá Nông Sơn, tĩnh lặng và thanh bình, đó là những gì mà tôi cảm nhận được từ nơi đó.

Lần đầu tiên khi bước chân tới vùng quê này, cảm giác yên bình đã xuất hiện trong tôi. Tôi yêu vùng quê đó.

Chắc rằng sẽ có những vùng quê còn đẹp hơn, nhưng đối với tôi đó là một vùng quê rất đẹp, rất đỗi thanh bình, và những con người nơi đây thật là dễ thương, hiếu khách.

WNS.jpg

Yêu lắm một vùng quê !

Những trải nghiệm nơi đó đối với tôi đều mới, rất lạ nhưng lại rất hay, tôi thích cái cảm giác đó.

Sáng tinh sương, bạn tụng kinh, tôi lắng nghe và quan sát mọi vật, tôi đã được đi hành thiền quanh thất (đối với tôi) với bạn, thật thú vị, tôi chưa bao giờ làm được điều đó, sao mà an lạc đến lạ thường. Tiếng chó sủa cũng không làm tôi dao động, tôi chỉ chú ý đến từng bước đi, đếm từng hơi thở vào – thở ra ngay trong hiện tại. Tôi bỗng nhớ đến bài bạn hay hát “Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày”. Tuy không được tiêu dao tháng ngày, chỉ 2 ngày, nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian quý giá, tôi như sợ mất đi cái thời gian ngắn ngủi ấy nên cố tận hưởng cho hết cái không gian và thời gian nơi vùng quê đó.

Sáng hôm sau, bạn lạy Bụt. Tôi ngắm Bụt. Tôi đi dạo quanh vườn và ra thăm cánh đồng lúa vào buổi sớm mai, nhìn ngắm và nhớ tất cả khung cảnh yên bình nơi ấy. Tiếng chuông - mỏ ngân vang trong buổi sáng tinh sương như đánh thức mọi vọng tưởng trong tâm thức con người, để nhắc ta quay về với hiện tại.

Chia tay Nông Sơn, tôi còn gì đó luyến tiếc. Trên chuyến xe để vào lại Thành phố, tôi đã cố tận hưởng cho hết không khí, khung cảnh còn sót lại, để khi có dịp gặp lại hay nghe một ai kể về nó tôi sẽ không ngỡ ngàng, mà nhận ra rằng: À, Nông Sơn! Nơi đó tôi cũng đã tới, và tôi yêu nó biết bao.

Ôi nhớ quá, Nông Sơn. Hẹn gặp lại nhé! Mong rằng sẽ được hội ngộ bạn trong thời gian gần nhất.

Blog Thu Đông


Về Menu

Yêu lắm một vùng quê !

Bác sĩ trải nghiệm thiền cùng Đức ソフトテニス ルール 疯人院之恋唐醉之小说阅读 渃子模拟器 biến マセラティ バッテリーサイズ cach day con qua buc thu cua mot nguoi me luon ton 古い家具再生方法 花の慶次 元気 体操 こども โตปผชาย 새학기 배경 ハズプロ グリーンゴブリン 林蒼真 進路 広島 飛行機 格安 布団 黄色いシミ ChẠ튜브 충전 ドリームハイ 四様 bồ tát có thật không Lòng từ của cha mẹ 卡達爾 開放空調 消臭 吊り下げ タバコ Ngăn ngừa bệnh Gout bằng cách nào Hòa Thượng Đạt Bổn và Chùa Kim Chương 백일몽 영어로 금 투자 디시 ロードスター 固定ライト 自作 株式会社たかき 山形 γグロブリン高値 독고혜지 얼굴 디시 城ノ内死す 江戸川区 助成金 スマホ 平躺的英文 táng Tiểu sử Đại lão HT Thích Quảng Liên Tương làng あおき眼科 vì người mà tạo nghiệp ác thì chính セックスアダルトアニメ高校レイプ 터치드 디시 как люди относятся к 송승준 thien tra bai hoc cua than tam 描写家乡的桥的句子 thiền trà bài học của thân tâm Muốn trẻ lâu nên ăn dâu tằm 高齢者が頻尿になるのは何故 阿姨诱惑 chùa bảo sơn Muốn trẻ lâu nên ăn dâu tằm քվանտ